54.
Khi ba chúng ta xuống núi thì tình cờ gặp Kim công tử trong quán trà.
Kim công tử cười nói với ta: "Ta ở đây chờ ngươi lâu lắm rồi."
Đến khi hắn nhìn thấy tiên sinh và Mẫn Chậm từ sau lưng ta đi tới, nụ cười trên mặt lập tức héo đi.
Hắn nheo mắt nói: "Mẫn Chậm?"
Mẫn Chậm lạnh lùng liếc hắn một cái, không thèm lên tiếng.
Kim công tử thấy Mẫn Chậm không để ý tới mình lại quay sang cười với ta: "A Hòa, ngươi qua đây."
Ta không thích qua đó vì bây giờ cứ gặp Kim công tử thì ta lại thấy mông đau.
Tiên sinh nắm cánh tay ta nói: "Tiếp tục lên đường, đừng dừng lại đây."
Kim công tử đứng dậy kéo cánh tay kia của ta nói: "Giang Quỳnh Trúc, ngươi đúng là chẳng biết thương hương tiếc ngọc gì cả."
Ta: "?"
Khoan đã, ai là hương? Ai là ngọc?
55.
Thật ra ta rất muốn bắt chước Mẫn Chậm trong thoại bản, rưng rưng nước mắt nói với tiên sinh và Kim công tử: "Các ngươi đừng đánh nhau nữa, ta không muốn giang hồ nổi lên sóng gió vì ta đâu!"
Nhưng rốt cuộc ta không làm như vậy.
Vì ta cảm thấy sẽ bị tiên sinh và Mẫn Chậm hành hung.
56.
Bụng ta kêu réo rất không đúng lúc.
Bốn người chúng ta trầm mặc ngồi chung một bàn.
Kim công tử ngồi bên phải ta, ngón tay thon dài đan vào tay ta, ôn nhu nói: "A Hòa, về kinh thành với ta đi."
Hắn vừa dứt lời thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nguoi-qua-duong-ta-bi-cong-hai-nham-trung/3605768/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.