44.
〈 "Kim công tử," trong mắt Mẫn mỹ nhân tràn đầy tình ý, nhẹ nhàng cầm tay Kim công tử nói, "Ta không muốn hại ngươi."
"Ta biết." Kim công tử thống khổ nhìn người trong lòng, "Ngươi lâm vào tình thế bất đắc dĩ, ta hiểu...... Hai chúng ta thật sự không thể......"
Hắn còn chưa dứt lời thì nước mắt Mẫn Chậm đã rơi xuống mu bàn tay hắn." Kim công tử, kiếp này chúng ta chưa trọn duyên phận," Mẫn mỹ nhân rơi lệ nói, "Hôm đó từ biệt trên cầu đã lỡ làng một kiếp rồi......"〉
Mẫn Chậm nôn xong lại cố nén buồn nôn đọc thêm vài trang.
Cái quái gì đây?
Sao lại có thứ ngược khẩu vị người ta thế này cơ chứ! Mẫn mỹ nhân trong đây và y có liên quan quái gì đâu!
Y chỉ muốn chửi tên cẩu tặc viết sách này, còn cho y và Kim Chu ở bên nhau nữa, chán sống rồi sao?
Mẫn Chậm tức giận muốn giết người, thế mà Vân Hòa đọc hết đoạn này lại cảm động chảy nước mắt.
Khóc xong thiếu niên còn đỏ hoe mắt nói với y: "Thật khiến người ta tiếc nuối, Mẫn thiếu hiệp, ngươi không thấy vậy sao?"
Mẫn Chậm: "...... Đệt!"
Gia hỏa này do tên chó Kim sai tới chọc tức y đúng không?
45.
Mẫn thiếu hiệp nắm cằm ta, thô lỗ dùng ống tay áo lau mắt cho ta rồi nói: "Ngươi khóc cái rắm! Ngươi còn khóc nữa thì ông móc mắt ngươi ra cho xem."
Ta không dám khóc, đành kìm lại nước mắt rồi tủi thân nhìn y chằm chằm.
Y thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nguoi-qua-duong-ta-bi-cong-hai-nham-trung/3605766/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.