39.
Tiên sinh nói quan hệ giữa Mẫn Chậm và Đường Phiếm không tốt.
Ta không tin lắm, hai người họ từ trước đến nay luôn xuất hiện có đôi có cặp, lần trước còn hợp tác phá chuyện làm ăn của Kim công tử, nếu quan hệ không tốt thì sao lại đi chung với nhau?
Mẫn Chậm ngồi trên tảng đá bên cạnh nhai cọng cỏ, vừa chờ ta và tiên sinh đào thảo dược vừa hời hợt nói: "Tại ông bất cẩn làm hư đồ của hắn nên mới bất đắc dĩ đi theo hắn trả nợ thôi."
Ta vỡ lẽ: "Thì ra là thế."
Thì ra là tiết mục tương ái tương sát.
Trong thoại bản viết ngoài mặt thì bọn họ đánh nhau nhưng thật ra là đang liếc mắt đưa tình.
Mẫn Chậm chợt nói: "Ta từng đến núi Thanh Lộc rồi."
Giang tiên sinh ngẩng đầu nhìn y rồi xắn tay áo nói: "Lúc trước ngươi còn nợ ta năm lượng bạc, giờ trả luôn đi."
Mẫn Chậm: "Mợ! Chẳng phải đã nói bỏ hết số lẻ rồi sao? Giang Quỳnh Trúc, ngươi đúng là quỷ keo kiệt mà."
Ta ở bên cạnh gật gù.
Giang tiên sinh đưa tay vỗ trán ta: "Tiểu tử chết tiệt, ngươi gật đầu gì hả?"
40.
Tóm lại Mẫn thiếu hiệp tạm thời đi chung đường với chúng ta.
Bộ dạng y xinh đẹp cao quý nhưng lại không chỉn chu chút nào, mái tóc rối bời được buộc lại bằng sợi dây tiện tay nhặt được.
Đúng lúc trong túi áo ta có một cây lược.
Đợi đến lúc nghỉ chân bên hồ, tiên sinh xử lý dược thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nguoi-qua-duong-ta-bi-cong-hai-nham-trung/3605764/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.