Sau khi phụ thân rời đi, Tiêu Thành Nghiệp cõng ta, bước qua cửa nhà, tiến vào tân phòng.
Ta và Tiêu Thành Nghiệp bái thiên địa, bái cha mẹ chồng, khi thực hiện lễ đối bái, ta thấy tay hắn run rẩy vì căng thẳng, giấu sau lớp áo mà cũng không giấu được.
Ta không kìm được, nhẹ nhàng đưa tay lên, phủ lên mu bàn tay hắn.
Tiêu Thành Nghiệp nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, qua lớp khăn hồng, chúng ta đồng thời mỉm cười.
Sau đó ta được đưa vào phòng tân hôn, đội khăn hồng ngồi đợi, đoán chừng sẽ phải chờ một lúc lâu, thì cửa phòng bỗng mở ra. Ngay lập tức, ta nghe thấy tiếng gia đinh bên ngoài kêu lên: "Đại lang bảo người đi phát tiền, mọi người mau ra tiền đường nhận."
Đám người trêu chọc tân lang tân nương liền bỏ đi hết.
Tiêu Thành Nghiệp, cứ thế mà tiến thẳng về phía ta.
Khi khăn hồng được vén lên, ta ngước nhìn lên, ánh lửa từ nến long phượng phản chiếu trong mắt, ta và hắn nhìn nhau cười.
Trên gương mặt tuấn tú của Tiêu Thành Nghiệp, ánh lên một chút ửng đỏ, có lẽ dù đã phát tiền thưởng nhưng hắn vẫn bị ép uống không ít rượu.
"Có đói không?"
Ta khẽ gật đầu.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Vì vậy hắn ngồi xuống bên cạnh ta, thò tay vào trong áo tìm kiếm một lúc, rồi lấy ra một túi thịt bò khô bọc trong giấy dầu, đưa đến trước mặt ta.
Trong đêm tân hôn, hai chúng ta ngồi bên ánh nến long phượng, ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nguoi-khong-nen-qua-hieu-chuyen/3623591/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.