Từ đó trở đi, Tống Như Chức luôn đối đầu với Lưu Uyển Tình, dù không quan tâm đến danh tiếng cũng phải liên kết với các tiểu thư khác ở Kinh thành để bài xích nàng.
Dù bên cạnh Lưu Uyển Tình có vài người trung thành, nhưng không thể chống đỡ nổi sự quyết tâm của Tống Như Chức.
Khi về nhà, Lưu Uyển Tình lúc nào cũng gào khóc trong viện: "Cô ta không thèm nhìn lại mình là thứ gì, làm sao xứng với nhị ca của ta, tự mình là con cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, lại còn đổ lỗi lên đầu ta."
Khi ấy, Lưu Cẩm Châu bảo vệ nàng, thấy Lưu Uyển Tình bị Tống Như Chức ức hiếp, hắn càng tỏ ra khó chịu khi đối mặt với Tống Như Chức.
Mối hận thù giữa Tống Như Chức và Lưu Uyển Tình ngày càng sâu đậm.
"Nếu là Tống tiểu thư, ta đã sớm túm con tiện nhân đã đùa cợt mình bỏ vào bao tải đá ném xuống hồ rồi." Tô nhi đứng cạnh ta rót trà, không nhịn được thì thầm.
Ta liếc nhẹ nàng, mỉm cười cảnh báo: "Cẩn thận lời nói."
Nàng tức giận như vậy cũng không lạ, chẳng phải vì hôm nay trên đường đi lấy thùng đá, nàng đã tình cờ nghe thấy Lưu Uyển Tình quấn lấy Lưu Cẩm Châu, bàn bạc về kế hoạch độc ác của nàng.
Nàng quấn quýt lấy Lưu Cẩm Châu, đòi hắn giả vờ làm lành với Tống Như Chức, rồi sau đó công khai từ chối cô ta, khiến cô ta mất mặt.
Tuy nhiên, lần này, Lưu Cẩm Châu không còn mù quáng chiều theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nguoi-khong-nen-qua-hieu-chuyen/3623569/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.