Lưu Uyển Tình lần đầu đối mặt với cơn giận của phụ thân, bị dọa đến choáng váng, chỉ biết đổ hết tội lỗi lên đầu Lưu Cẩm Châu.
Lưu Cẩm Châu bị đánh đến thừa sống thiếu c.h.ế.t.
"Theo lời các tỷ muội ở tiền viện, ánh mắt Nhị thiếu gia nhìn Uyển Tình Tiểu thư lúc đó thật sự khiến người ta suốt đời khó quên." Dung nhi phấn khích tột độ, má nàng ửng đỏ, đôi mắt lấp lánh ánh sáng vui vẻ.
Về điều này, ta chỉ mỉm cười, không bình luận.
Phụ thân đã đánh ta nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có lần thể hiện uy quyền với đứa con cưng của mình rồi.
Không biết sau khi chuyện này qua đi, ông lại cảm thấy đau lòng như thế nào.
Nhưng điều đó không liên quan gì đến ta, ta đã buông xuôi rồi, họ muốn làm loạn thì cứ việc làm loạn, dù có lật trời lên cũng không thể làm phiền sự yên tĩnh của ta.
Chuyện của Lưu Cẩm Châu vừa qua chưa được mấy ngày, trong phủ lại xảy ra biến cố.
Tam đệ Lưu Quảng Tri, vốn đang học ở Thái học viện, vào một ngày nọ bị quan binh áp giải trở về.
Nguyên do là hắn đã có xích mích với người khác ở học viện, trong cơn giận dữ đã động thủ. Nếu chỉ là xô xát bình thường thì thôi, nhưng Lưu Quảng Tri thường ngày đã kết giao với nhiều người trong học viện, nên khi hắn ra tay, những kẻ khác cũng theo chân mà tham gia.
Hơn chục người đánh một người, khiến người đó bị thương nặng, đến giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nguoi-khong-nen-qua-hieu-chuyen/3623566/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.