Chương trước
Chương sau
Alex và Natasha vẫn tiếp tục không để ý đến Mordo, nhanh chóng tiến vào.
Ngay khi vừa bước qua cửa chính, hai pháp sư trẻ tuổi đã lập tức tiến tới bên cạnh, giúp lấy hai người cởi bỏ balo và áo khoác, rồi lại đưa cho mỗi người cái chén nhỏ, phong cách tiếp khách cực kỳ trang nhã và lịch sự.
Tiếp đó, một người phụ nữ trung niên đầu trọc cầm lấy một ấm trà, đi tới rót trà vào hai cái chén mà họ vừa nhận lấy. Việc này trực tiếp khiến Alex không khỏi thở dài một hơi, mà Natasha thì chỉ mỉm cười liếc nhìn lấy ông chồng
“Haizz…Lâu lắm mới về thăm chốn xưa mà ngài lại dùng cách này chào đón tụi con sao, Master?” Alex có chút bất đắc dĩ nhìn lấy người phụ nữ đầu trọc trước mặt, hay phải nói là The Ancient One thực sự, sư phụ của hắn.
Nói rồi, hắn nhấp một ngụm trà, quay sang gật đầu với người đàn ông trung niên vừa nãy vẫn đang ngồi sau bàn đọc sách
“Master Hamir!”
Mordo và Master Hamir lập tức mở to mắt, kinh ngạc nhìn lấy Alex. Thấy vậy, Ancient One cười nói với Alex một câu
“Ta tưởng hai con muốn giữ bí mật?” Sau đó quay sang hướng hai người kia giới thiệu, coi như là lời giải thích, “Master Mordo, Master Hamir, chắc hai người cũng biết thân phận của họ rồi, The Avengers, và cũng là học trò của tôi”
Bà cũng không quên chỉ tay vào Alex, nói thêm: “Đặc biệt là chàng trai này, một trong những đệ tử đầu tiên khi tôi mới được nhận danh hiệu Sorcerer Supreme không lâu”
Hamir chỉ bất ngờ phút chốc, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, gật đầu một cái đáp lại lời chào của Alex. Còn Mordo thì vẫn đứng đờ người ra đấy, cuối cùng thì hiện tại hắn cũng hiểu được, tại sao Alex lại nói được những câu quen thuộc đó? Tại sao họ lại chẳng thèm để tâm đến lời giới thiệu của mình lúc dọc đường đến đây, lại còn thì thầm to nhỏ chỉ chỉ trỏ trỏ khắp nơi? Tại sao họ lại không hề có vẻ mặt hiếu kỳ hay ngạc nhiên khi nhìn thấy những pháp sư đang tập luyện bùa phép, giống như là đã được trông thấy rất nhiều trước đó? Tại sao họ lại có thể ngay lập tức nhận ra The Ancient One chân chính?
Muôn vàn câu hỏi tại sao trong lòng Mordo cuối cùng cũng được giải đáp.
Thì ra, cặp vợ chồng này lại chính là sư huynh sư tỷ của mình, những người đi trước mình đã lâu.
“Thank u Master Mordo, Master Hamir!” Ancient One nói ra lời cảm ơn với Mordo và Hamir, tiếp đó vẫy vẫy ra hiệu.
Rất nhanh, thoát khỏi sự kinh ngạc và những dòng suy nghĩ, Mordo cùng với Hamir rời đi, để lại không gian riêng tư cho ba người.
Alex cùng Natasha ngồi ở trên hai chiếc nệm, quay đầu liếc lấy những tia nắng hiu hắt chiếu qua khung cửa sổ vào trong phòng, cảm thán: “Coi như là lần đầu tiên đến Kamar-Taj trong kiếp này, nhưng mọi thứ với chúng con vẫn quen thuộc, giống như chỉ mới hôm qua vậy”
“Những kỉ niệm luôn gắn liền với mỗi chúng ta, cho dù là đẹp hay xấu, cho dù là trôi qua bao lâu” Ancient One nhìn Alex vẫn duy trì một nụ cười mỉm trên mặt, đáp lại một câu. Tiếp đó, hỏi thăm sang chuyện khác, “Odin đã tới Trái Đất đúng không? Còn cả The Queen nữa?”
“Yes, Mẫu Hậu thì con đã thay đổi vận mệnh, còn Phụ Hoàng thì đã sắp đi đến phần cuối của sinh mệnh, con có ngỏ ý muốn giúp đỡ Người, nhưng Người lại không cần, chỉ muốn hưởng thụ nốt những tháng ngày còn lại, như những người bình thường, bồi bạn bên cạnh con cháu” Nhắc tới chuyện này, cảm xúc của Alex lại trầm xuống, nét mặt buồn bã.
Natasha ngồi cạnh nhanh chóng nắm lấy bàn tay của hắn, thay cho lời an ủi. Mà Ancient One dường như cũng hiểu được tâm trạng của Alex lúc này, lên tiếng trấn an
“Không cần phải như vậy, ta chắc ngài ấy cũng đã nói với con, hơn nữa làm một pháp sư bao nhiêu năm, con cũng phải hiểu được chứ” Vừa nói, bà vừa rót thêm trà vào chén của hai người, “Cái chết làm cuộc sống có ý nghĩa, để ta biết những ngày tháng của mình là hữu hạn, thời gian thì ngắn ngủi…Hơn nữa, chết cũng không hẳn là chết, đó chỉ là chúng ta đi tìm kiếm một hành trình mới mà thôi, một hành trình có lẽ sẽ có nhiều những điều huyền bí và thú vị hơn!”
Tiếp đó, không để Alex nói gì thêm, Ancient One đi thẳng vào vấn đề chính, “So, ta nghĩ con không đơn giản đến đây chỉ để ôn lại kỉ niệm xưa?”
“Yes, con có mấy chuyện muốn nhờ ngài”
Nhận thấy chồng mình và sư phụ bắt đầu nói đến vấn đề trọng tâm của chuyến đi lần này, Natasha khôn khéo đứng dậy, nhẹ gật đầu với Ancient One: “Con xin phép ra ngoài hóng gió một lúc”
“Cứ tự nhiên thôi, nơi đây cũng là nhà của con mà!”
Đợi bà đáp lại một câu, Natasha hơi nhìn lấy Alex cho hắn một ánh mắt ‘cứ an tâm mà làm chuyện quan trọng’, tiếp đó rời đi. Alex cũng không có ngăn cản, mặc dù mấy chuyện này Nat biết cũng chẳng sao, dù sao hắn cũng đã kể hết với cô. Nhưng dù gì đã tới nơi đây thì chắc chắn là dính dáng đến ma thuật, mà nghệ thuật huyền bí thì càng có ít người trong lúc cần tập trung thi triển những bùa phép nguy hiểm thì càng an toàn. Hơn nữa, vợ chồng với nhau, Alex đoán rằng Natasha ra ngoài là có chuyện muốn làm.
Đợi sau khi Nat đi khỏi, Alex mới nghiêm túc nhìn thẳng vào Ancient One, lên tiếng
“Con mong ngài có thể dùng Time Stone để nhìn trộm tương lai, không chỉ là thực tại này, mà còn của con nữa!”
Nghe vậy, Ancient One không lập tức đáp lại, mà chỉ chăm chú nhìn thẳng Alex. Từ ánh mắt của bà, Alex có thể nhận ra được sự tương đồng mà hắn thấy ở Phụ Hoàng của hắn, một ánh mắt giống như có thể nhìn thấu hết thảy mọi sự vật, rò xét được toàn bộ linh hồn của người khác.
Thật lâu, bà mới mở miệng, giọng điệu co chút quan tâm, lo lắng
“Linh hồn của con đang không ổn định, Balder. Tâm trí của con đang mất đi sự tỉnh táo vốn có. Con bởi vì vấn đề của cha con mà đã không còn thông tuệ như trước”
Nói rồi, nhìn lấy ánh mắt vẫn rất kiên định của người học trò, Ancient One thở dài, mở một cổng không gian nhỏ bên cạnh, từ trong đó lấy ra kiện pháp khí mà Alex đã quá quen thuộc. Tiếp đó bà nhanh chóng đeo nó lên trước ngực, hai ngón tay làm động tác niệm phép, nhìn thẳng Alex
“Thực ra, Balder, con là một người rất đặc biệt!”
Vừa nói, bà vừa mở ra Eye Of Agamotto, kích hoạt lên Time Stone. Một hình chiếu tuyến thời gian màu xanh được phát ra từ viên đá, nó khác với thứ mà trong nguyên tác Ancient One đã cho Bruce Banner xem, bởi vì từ trong nó Alex có thể thấy được chính thân ảnh của mình và thân ảnh của sư phụ hắn. Điều đặc biệt nhất, là nơi hai người họ đang ngồi, chính là thánh đường này.
“Đây là thời điểm hiện tại!”
Ancient One giải thích, sau đó tiếp tục đưa một tay lên trước mặt, kéo hình ảnh rời đi, để cho timeline được lùi lại
“Con thấy điều gì?”
Nhìn trên hình chiếu, Alex hơi nhíu mày nghi hoặc, bởi vì trên đó chính là hình ảnh của ba người bọn họ khi nãy, hắn và Natasha ngồi đối diện với sư phụ, uống trà tâm sự
“Con thấy những gì chúng ta vừa trải qua, ngay vừa rồi, con và Nat ngồi uống trà tâm sự với Ngài!”
“Vậy con có thể hiểu được gì từ điều này?”
Alex hơi trầm tư suy nghĩ một lúc lâu, những vẫn chỉ đành lắc đầu thở dài. Trong tất cả những ký ức mà hắn có, không có bất cứ thông tin nào về vấn đề này, kể cả khi làm Strange Supreme, bồi bạn thường xuyên bên Time Stone, hắn cũng không nhớ được là có điều gì liên quan đến chuyện vừa xảy ra.
Thấy vậy, Ancient One hơi xoay bàn tay một phát, hình ảnh lại được thay đổi, vẫn là Thánh đường nơi đây, nhưng không có sự có mặt của hắn và Nat, chỉ có một mình Ancient One đang lặng im ngồi thiền định
“Đây là thời điểm mấy phút trước, khi ta và hai con vẫn đang ngồi uống trà nói chuyện về Phụ Hoàng con”
“What?”
Alex bật thốt lên vì câu nói vừa rồi của bà. Một lần nữa hắn chăm chú nhìn cẩn thận vào hình ảnh, tìm xem có điều gì mình bỏ quên hay không, nhưng vẫn chỉ như vậy, chỉ có một mình thân ảnh ngồi thiền của sư phụ hắn.
Nhíu mày lại, suy nghĩ một lúc lâu, Alex dường như nghĩ tới điều gì, nghi hoặc nói: “Chẳng lẽ…”
“Yes, đúng như con nghĩ” Ancient One giống như đoán được suy đoán của Alex, lên tiếng đính chính, “Đây chính là quá khứ mấy phút trước của thực tại này. Như con thấy đó, nó không giống như những gì chúng ta đã trải qua. Cái trước đó ta cho con xem, là quá khứ của con, chứ không phải là chung của thực tại. Giống như khi mới tỉnh dậy sau hôn mê con mượn Time Stone để nhìn lại những gì con đã trải qua sau khi thực tại được thay đổi vậy, lần đó con xem cũng là quá khứ của mình con. Còn nếu như lúc đó con xem của toàn bộ thực tại, thì nó sẽ hoàn toàn khác biệt….Thế còn tương lai thì sao”
Nói xong, Ancient One lại chuyển động đôi tay của mình thêm lần nữa, theo với đó là câu giải thích
“Đây là những gì sẽ xảy ra với thế giới và vũ trụ trong tương lai”
Lời nói của bà là vậy, nhưng Alex lại thấy nó chẳng liên quan gì đến tương lai của thực tại này cả, bởi vì, được chiếu ra chỉ là hình ảnh của hắn, xung quanh không có bất cứ cảnh vật, con người hiện tượng nào, tất cả là một mảnh trắng xoá.
“So, con hiểu rồi chứ, Balder?”
Alex vẫn nhíu chặt lại hai hàng lông mày, không trả lời, mà nét mặt của Ancient One cực kỳ nghiêm túc, nói tiếp
“Quá khứ thì có hai cách để nhìn nhận, của con và của thực tại hoàn toàn không giống nhau. Nhưng tương lai thì ta lại không thể hiểu được tại sao lại như vậy. Bằng với kiến thức được tích luỹ hơn ngàn năm của ta cũng không thể giải thích được cho điều đó”
“Nhưng có một điều ta chắc chắn, đó là con nằm ngoài timeline, bước qua khỏi ngưỡng cửa thời gian!”
Giọng điệu của Ancient One khi nói ra câu này cực kỳ dứt khoát, cho thấy bà chắc chắn với suy đoán của mình như thế nào.
Alex vẫn tiếp tục duy trì sự trầm mặc, không nói một lời, đôi tay chống xuống bàn nhẹ nhàng xoa lấy huyệt thái dương, đôi mắt nhắm lại chìm vào những suy nghĩ.
Hắn là một người xuyên việt, có thể nói là như vậy. Mặc dù thực chất thân phận thật sự của hắn là được Đấng Tối Cao của Omniverse đắp nặn ra từ chính linh hồn máu thịt, nhưng tư duy, trí nhớ, tính cách con người của Alex vẫn giống hệt các nhân vậy chính xuyên không đồng nhân trong các cuốn tiểu thuyết mà hắn từng đọc.
Thể loại truyện đồng nhân Marvel, 'kiếp trước' Alex đọc không ít, nếu như không muốn nói là tủ truyện của hắn chiếm giữ hầu hết là thể loại đó. Bởi vì hắn là một fan của Marvel nói chung và MCU nói riêng, nhưng càng là như thế, thì vấn đề của hắn liên quan đến timeline, Alex càng không tìm được lời giải thích phù hợp nào.
Trong tất cả những bộ truyện hắn từng đọc, những bộ nào có dính dáng đến Time Stone và The Ancient One, 10 tác phẩm thì cả 10 đều sẽ được viết là Ancient One không thể nhìn thấu được tương lai của nhân vật chính.
Điều đó dễ hiểu, time và reality là tương đối, hơn nữa trong Marvel thì hai thứ đó đã được định sẵn từ trước. Một kẻ ngoại lai đến từ thế giới khác, nằm ngoài khả năng xem thấu của Time Stone là chắc chắn.
Tuy nhiên, Alex chưa gặp bất kỳ trường hợp nào mà 'vượt ra khỏi thời gian' như hắn. Có thể nhiều người, nhiều độc giả sẽ cho rằng, những tác giả viết tiểu thuyết đồng nhân không có kiến thức sâu sắc về Marvel, nhưng Alex lại nghĩ hoàn toàn khác.
Phải trải qua cuộc đời của Strange Supreme như hắn rồi, mới có thể hiểu được, không chỉ việc Time Stone không xem xét được tương lai các 'main charactor' mà còn cả vấn đề của hắn, những thứ đó hoàn toàn đúng sự thật chứ không còn là các tác giả tưởng tượng ra rồi gõ lên máy tính nữa.
Hơn hết, nếu đã xem TV series Loki rồi, thì sẽ thấy thời gian nó huyền bí ra sao, nó mơ hồ và khó hiểu như thế nào.
Vậy mà giờ đây, tình trạng của Alex nó còn rắc rối hơn rất nhiều!
Nếu chỉ đơn giản là thực tại và quá khứ của hắn diễn ra khác nhau, Ok, Alex có thể hiểu được. Dù sao thì hắn cũng đã nằm ngoài timeline. Nhưng tại sao tương lai của cả thực tại và cả hắn đều không thể xem thấu được? Vấn đề nằm ở đâu?
Có lẽ, sư phụ hắn không giải quyết được chuyện đó, nhưng hắn biết một người nhiều khả năng sẽ hiểu được, đó là He Who Remains.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.