Có em thụ nọ làm cảnh sát mới vào ngành, được phân công nhiệm vụ đi làm nằm vùng ở công ty của anh công - là thái tử hắc bang tuy nhiên hắc bang đã tẩy trắng, chuyển mình thành bạch bang gần hết. Lâm Viễn Nhạc có chút kinh sợ, hắn cho rằng ‘tổng giám đốc’ là một đại thúc nhanh nhẹn dũng mãnh trước Thanh Long sau Bạch Hổ.
Tổng giám đốc này tuy rằng cũng rất có khí thế nhưng hiển nhiên là một thanh niên không ngoài ba mươi lăm tuổi. Lâm Viễn Nhạc ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy cũng đáng tin cậy, dù sao thời đại bây giờ cũng không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài. Cuối cùng Lâm Viễn Nhạc vẫn phải cam chịu số phận đi thực hiện, ngộ nhỡ tổng giám đốc tuổi trẻ tài cao não chuột rút đột nhiên đề bạt hắn, hoặc là nhỡ uống rượu say chuyện cơ mật không nên nói cũng ngăn không được, hay nhỡ là muốn có liền thực hiện? Lâm Viễn Nhạc cùng tên của hắn giống nhau, vĩnh viễn nhạc thiên phái.
Thụ ở mấy tháng mà chưa mò ra bí mật gì còn bị công làm thịt. Rồi mới lòi ra là hồi nhỏ hai người gặp nhau rồi xa nhau, anh công cố ý nhờ người bên cảnh sát điều em thụ qua đây để anh tiện bề câu dẫn kiêm làm thịt. Em thụ ngu ngơ ngốc nghếch anh công phúc hắc.