Trước ánh mắt kinh ngạc đến chấn động của ba người, Nam Bùi vui vẻ nhận lấy đồ ăn sáng Hoắc Nghiêu mua cho mình.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong mắt là cảm xúc chỉ đối phương mới hiểu, nhất thời, xung quanh như được bầu không khí ấm áp bao trùm.
Tống Cảnh Sâm mở to mắt, cảnh tượng này kí..ch thích thần kinh hắn, khiến hắn thiếu chút nữa ném đi bó hoa trong tay.
Đoàn Hành siết chặt nắm tay, mắt nhìn chằm chằm hai người kia, nhíu mày, gấu bông đang ôm trong lòng cũng suýt rơi xuống đất.
Vẻ ấm áp, ôn hòa trong mắt Lục Bách Nhiễm đã biến mất từ bao giờ, thay vào đó là sửng sốt, ghen tị không cách nào khống chế.
“Hoắc Nghiêu?!” Tống Cảnh Sâm nhịn không được nhíu mày, tức giận hô, “Anh tới đây làm gì?!”
Đoàn Hành nhìn về phía Nam Bùi, giọng điệu căng thẳng, cảnh giác hỏi, “Nam Bùi, anh……thân thiết với Hoắc Nghiêu như vậy từ bao giờ?”
Trong ấn tượng của cậu ta, hai người này cùng lắm chỉ là bạn bè thôi.
Nhưng bây giờ nhìn lại, hình như không đơn giản như thế.
Lục Bách Nhiễm mím môi, tuy không nói gì, nhưng mắt cũng nhìn thẳng vào hai người, như đang đợi lời giải thích của Nam Bùi.
“À, tôi và Hoắc Nghiêu……” Hầu kết Nam Bùi trượt lên trượt xuống, để lộ ra ánh mắt hoảng loạn, thậm chí không dám nhìn thẳng vào ba vị nam chính, “Thật ra chúng tôi là……”
Hoắc Nghiêu trông thấy biểu cảm này của Nam Bùi, khóe môi nhịn không được cong lên —- Anh biết vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nam-phu-si-tinh-cho-ba-vi-nam-chinh/3495841/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.