Nam Bùi nuốt một ngụm nước miếng, không dám tiến về phía trước, như thể thứ cậu phải đối mặt lúc này không phải một bữa trưa bình thường, mà là ‘bữa cơm cuối cùng’ vậy.
Cậu cố gắng khiến mình bình tĩnh trở lại.
Đây không phải lần đầu tiên cậu trải qua tình cảnh thế này.
Rất nhanh Nam Bùi đã đè nén được kinh ngạc trong mắt xuống, khôi phục trạng thái bình thường. Đối diện với lời mời của các nam chính, cậu không lập tức đi đến bàn ngồi xuống, mà đứng nguyên tại chỗ như chờ đợi gì đó.
Đáy mắt ba vị nam chính ánh lên vẻ nghi hoặc.
Lát sau, vừa vặn có hai khách mời của chương trình đi đến sau lưng Nam Bùi.
Cậu ngay lập tức giả bộ quen thuộc chào hỏi họ, tiếp đó khéo léo nghiêng người nhường cho họ vào phòng trước.
Hai vị khách mời chọn hai ghế trống ngồi xuống trong tiếng nói cười, vừa hay là chỗ kế bên Tống Cảnh Sâm và Đoàn Hành.
Bởi vì Lục Bách Nhiễm đã rót sẵn nước giúp Nam Bùi, đặt trước ghế, nên vị trí ấy không được chọn.
Sau đó, Nam Bùi mặt không đổi sắc ngồi xuống cạnh Lục Bách Nhiễm.
Lục Bách Nhiễm dùng khóe mắt liếc Đoàn Hành một cái, khóe môi nhịn không được cong lên, giọng điệu dịu dàng nhưng mang theo mấy phần khoe khoang nói, “Vẫn là ngồi canh tôi tốt hơn, nhỉ.”
Câu này của Lục Bách Nhiễm ngoài mặt là nói với Nam Bùi, nhưng kỳ thực lại đang ra oai với Đoàn Hành.
Đoàn Hành nhìn Lục Bách Nhiễm một cái, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nam-phu-si-tinh-cho-ba-vi-nam-chinh/3495818/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.