Đợi Đoàn Hành lấy lại tinh thần, Tống Cảnh Sâm đã đi sang một bên, đang bàn về việc quay chụp với đạo diễn, còn Nam Bùi đang nhỏ giọng nói chuyện về phần chơi ngày hôm nay với các khách mời khác, khóe môi luôn treo nụ cười như có như không.
Cảnh tượng mập mờ vừa rồi dường như chỉ là ảo giác của Đoàn Hành vậy.
Cậu ta không khỏi nhíu mày, trầm mặc nhìn Nam Bùi.
Nam Bùi đang nói chuyện với người bên cạnh, đột nhiên một giọng nói lành lạnh truyền tới, “Muốn uống nước không.”
Nam Bùi thoáng ngây người, lấy lại tinh thần, trông thấy Đoàn Hành cầm hai bình nước, đưa một bình trong đó cho mình.
Nam Bùi vội vàng nói, “Cảm ơn em, Tiểu Đoàn.”
Sau đó, cậu vươn tay ra chuẩn bị nhận chai nước khoáng trong tay Đoàn Hành. Nhưng ngón tay Nam Bùi đã nắm lấy chai nước rồi, Đoàn Hành lại vẫn không có ý định buông ra.
Nam Bùi có chút kinh ngạc nâng mắt nhìn về phía Đoàn Hành, lại ngạc nhiên phát hiện trong mắt người đối diện vương chút hơi lạnh.
Giây tiếp theo, tầm mắt Đoàn Hành hạ xuống, rơi trên cổ tay Nam Bùi, mím mím môi, nói, “Tôi không lấy được chiếc vòng tay kia.” Giọng điệu có chút rầu rĩ.
“Không lấy được thì thôi, sao vậy?” Đáy mắt Nam Bùi ánh lên vẻ nghi hoặc, hỏi, “Em muốn có lắm hả? Vậy em lên mạng mua một chiếc là được mà……”
Đoàn Hành nhìn chằm chằm vòng tay, không trả lời câu hỏi của Nam Bùi.
Một lát sau, cậu ta nhìn về phía Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nam-phu-si-tinh-cho-ba-vi-nam-chinh/3495814/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.