Thật ra Tống Cảnh Sâm không định trực tiếp tới tìm Nam Bùi đâu.
Hắn vẫn còn khó chịu vì hành động không đổi chỗ ngồi của câụ.
Nhưng hắn lại không hạ thấp thể diện trước mặt cậu được, nên không thể chạy tới hỏi thẳng cậu nguyên nhân, chỉ đành thông qua một phương thức khác để biểu thị thôi —-
Đó là cố tình đi mà không đợi Nam Bùi.
Làm như vậy, Nam Bùi nhất định sẽ chủ động chạy theo xin lỗi hắn.
Lục Bách Nhiễm rõ ràng cũng có cùng suy nghĩ.
Có điều, Lục Bách Nhiễm không vui một phần còn là vì gần đây Nam Bùi không thường xuyên tới thăm ban nữa, khiến y có cảm giác bị lạnh nhạt.
Đương nhiên Lục Bách Nhiễm không cho rằng mình để ý tới Nam Bùi.
Y chỉ cảm thấy, nếu Nam Bùi đã đẩy y vào cái đoàn phim rác này, thì chí ít cũng nên chịu trách nhiệm tới cùng mới phải.
Hai người ôm hai suy nghĩ khác nhau, quyết định lại giống hệt —-
Đó là đi tới trước mặt Nam Bùi.
Khoảnh khắc Tống Cảnh Sâm lạnh mặt bước ngang qua người Nam Bùi, cậu gần như ngây người tại chỗ.
Nhưng khiến cậu kinh ngạc là, Tống Cảnh Sâm lại mím chặt môi, không nói với cậu lời nào.
Vài giây sau, Lục Bách Nhiễm từ một hướng khác đi lướt qua người Nam Bùi, cũng không nói gì với cậu.
Hai vị nam chính một trước một sau, đều không nhìn Nam Bùi.
Chuyện kỳ quái hơn còn ở phía sau —- sau khi đi tới trước mặt Nam Bùi, họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-nam-phu-si-tinh-cho-ba-vi-nam-chinh/3495796/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.