“……”
Hiện tại chỉ có sáu dấu chấm này mới có thể biểu đạt được hết cảm xúc của Diệp Thiều An.
Tỏ tình mang theo độ hảo cảm là -89, thật không thành vấn đề sao?
Nhìn biểu tình muốn chết của Diệp Thiều An, Thu Ngôn Dục cảm thấy tâm tình của mình thoáng tốt hơn một chút, hai tay đè bả vai Diệp Thiều An của anh buông lỏng lực đạo, đôi mắt nhìn Diệp Thiều An sâu lắm, trong tròng mắt mang theo một thứ cảm xúc vừa phức tạp vừa kiên định.
“Ta đối với em là…” Anh dừng một chút, chậm rãi nói: “Nhất kiến chung tình.”
Vô luận là kiếp trước hay kiếp này, trong nháy mắt nhìn thấy em đó, ta đã luân hãm.
Từ đó, không thể tránh thoát.
“Cho ta một cơ hội, được không?”
Thu Ngôn Dục kề sát bên tai Diệp Thiều An, nhẹ nhàng nói.
Thanh âm của anh có hơi khàn khàn, lộ ra một loại gợi cảm nam tính, vành tai Diệp Thiều An hơi đỏ, hắn quay đầu lại, đột nhiên dùng lực tránh thoát khỏi Thu Ngôn Dục, vững vàng ôm lấy hai tay, cao cao nhướng mày, ác liệt nói: “Người đối với tôi nhất kiến chung tình nhiều như vậy, chả nhẽ ai tỏ tình tôi cũng phải đáp ứng à?”
Vẻ mặt và động tác này thật giống như một bé mèo con đang giơ chân với chủ nhân của bé, vì muốn thăm dò nên lộ ra móng vuốt nhỏ xíu của mình, có lẽ trong mắt bé đây chính là đe dọa uy hiếp, thế nhưng trong mắt chủ nhân của bé, đây chỉ là hành động làm nũng của bé ngoan mà thôi.
Thu Ngôn Dục bất động thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-mot-vi-van-nhan-me-hop-le/586537/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.