🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không khí yên tĩnh đến quỷ dị, trong địa lao tràn đầy khí tức âm lãnh, tứ chi của Diệp Thiều An bị ghim vào mặt đất, cả người bẩn thỉu, máu tươi bị bùn đất dính vào vô cùng chật vật thế nhưng hắn vẫn cố tình nở nụ cười.

Cười đến tùy ý, cười đến hung hăng, cười đến rạng ngời.

Hắn ngửa đầu cười to, âm thanh tựa châu ngọc, hình như hắn vừa được nghe kể một  câu chuyện tiếu lâm, cười chảy cả nước mắt, đôi mắt phượng hẹp dài rạng ngời rực rỡ tựa như đá thiên trì ở phía xa kia đang lóe sáng lấp lánh nhiễm hơi nước mịt mù, khơi gợi cảm giác thần thánh không nói rõ được.

Sắc mặt Tây Mị Trạch trở nên âm trầm, đôi mắt âm lãnh đầy ma mị nhìn Diệp Thiều An, Diệp Kiều An bị sặc phun ra một ngụm máu bắn lên gương mặt, mí mắt của gã, hắn chậm rãi ngừng cười, chỉ là trong ánh mắt vẫn còn mang theo ba, bốn phần ý cười:  “Vậy đã phiền Mị Vương phí tâm tư.”

Hắn ngậm cười nói, một lọn tóc dính bẩn bết lại lẳng lặng rủ xuống lông mày, mấy giọt máu dính trên mí mắt hắn cũng dần khô lại, đỏ au, càng giúp đôi mắt phượng sáng ngời ấy tăng thêm vài phần mê hoặc, rõ ràng đang ở trong địa lao âm lãnh, tứ chi đang bị ghim trên mặt đất, một thân tu vi bị phế vô cùng chật vật, ai cũng có thể tùy ý đạp hắn một cước, thế mà hắn lại cười như một vị vương tử không màng thế sự đang dự một buổi dạ tiệc long trọng.

Thật khiến người ta

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-mot-vi-van-nhan-me-hop-le/260985/quyen-1-chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.