Vương Khôn lớn lên bình thường, nhưng một thân cơ bắp kiện mỹ của hắn rất hấp dẫn tiểu 0, hắn cả người đen nhẻm, cơ bắp căng phồng, cho thấy sức mạnh nam tính cường đại, Ngụy Nương cả người trần trụi nằm ở dưới thân hắn, bị Vương Khôn lăn qua ôm một cái, hai người mặt đối mặt, Vương Khôn như sài lang hổ đói nhào vào ngậm cắn môi Ngụy Nương mãnh liệt hôn lưỡi. 
Nhìn hai thằng đàn ông động dục một đen một trắng chồng lên nhau, Từ Chính Dương biết hiện tại mình có nói cái gì cũng không ngăn được hai tên cầm thú này làm pháo, không thể làm gì khác hơn là thu liễm lại bất mãn của mình, nằm ở trên giường xem GV phiên bản hiện trường, miễn phí, thằng đần mới không xem. 
Ánh đèn sáng loáng chiếu vào, Từ Chính Dương mới phát hiện trên mặt Ngụy Nương đắp một lớp phấn không biết dày bao nhiêu, tê liệt, cư nhiên đôi mắt còn trang điểm màu khói, chờ chút, lông mi vừa dài vừa cong như vậy thế nào cũng thấy không tự nhiên, đệch, là lông mi giả… 
Từ Chính Dương đã vô lực, lại đi đào móc các khuyết điểm trên người Ngụy Nương, hắn dám khẳng định, cái tên bê đê này sau khi cởi bỏ lớp váy cùng tẩy trang đi khẳng định chẳng khác gì một con ma. 
Từ Chính Dương hoài nghi, cái tên Vương Khôn này có phải là muốn tìm bất mãn cho nên mới bụng đói ăn quàng, mặt hàng này mà cũng ăn vào miệng được, hoặc là nói Vương Khôn vốn là thích cái loại Ngụy Nương này. Hắn biết Vương Khôn là người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-mot-phao-yeu-nguoi-luon/203049/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.