Học xong, Từ Chính Dương trở về ký túc xá một chuyến, thu thập mấy bộ quần áo, rồi vội vã chạy tới ký túc xá giáo viên. 
Kiều Văn đứng trước cửa phòng ngủ ngơ ngác nhìn Từ Chính Dương treo móc quần áo vào trong tủ áo, nửa ngày sau mới phục hồi tinh thần lại, hỏi: “Anh muốn chuyển tới đây ở?” 
Từ Chính Dương treo móc quần áo xong, cười híp mắt đi tới hôn hắn một cái, liền đi tới bên giường đo độ rộng grap giường, thương lượng với Kiều Văn: “Bảo bối, phòng ngủ không đủ rộng, phỏng chừng là đặt không đủ chiếc giường một mét tám, vậy chúng ta chỉ có thể mua 1m50.” 
Nói xong, hắn không chờ Kiều Văn có bất kỳ phản ứng nào, trực tiếp đi tới phòng khách, nhìn chung quanh một vòng xong nói: “Mua một cái TV, 56inch Plasma, treo trên tường, sau này hai chúng ta có thể ngồi ở trên ghế sa lon cùng nhau xem bóng đá… Em nếu không thích xem đá bóng, anh có thể cùng em xem phim, xem chương trình hài kịch cũng được, gần đây Nam Tẩu rất hot, em xem qua chưa?” 
“Xem qua một hai lần… Không phải, đây không phải là trọng điểm…” Kiều Văn đem đề tài dẫn trở về đề tài chính, hỏi lần nữa: ” Anh muốn chuyển tới đây ở?” 
“Chính xác!” Từ Chính Dương thuận miệng đáp đơn giản, hắn đang nghiêm túc kiểm tra rèm cửa sổ phòng khách, đối với màu sắc không mấy hài lòng, xoay đầu lại nói với Kiều Văn: “Rèm cửa sổ dùng màu trắng không được, dễ bị bẩn, thay cái có màu sắc đậm đi, anh khá là thích tông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-mot-phao-yeu-nguoi-luon/1306931/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.