Mấy ngày gần đây, thời tiết lại ngược với mấy ngày trước, mưa phùn lất phất.
Mưa mấy ngày liền, khiến cho thời tiết vốn đã lạnh rồi, nay càng nhiễm thêm phần đìu hiu.
Thời Dĩ Cẩm nhìn mưa bên ngoài cửa sổ, những giọt nước mưa rơi trên bàn đá trong viện vỡ thành hình hoa nước.
Nàng thở dài một hơi, đóng cửa sổ lại, quay trở lại làm ổ trên giường.
"Tiểu thư, người có muốn ra ngoài đi dạo không, đi thăm nhị tiểu thư". Tiểu Thu ở bên cạnh nhìn thấy Thời Dĩ Cẩm như vậy, đề xuất ý kiến, nàng ta cảm thấy tiểu thư cả ngày ở trong phòng sẽ rầu rĩ đến phát bệnh mất.
Thời Dĩ Cẩm nhớ đến hôm đó Viên Viên vì nương không đồng ý mua pháo hoa mà chạy đi, lại không tự chủ được thở dài một hơi.
Hôm đó, sau khi Viên Viên chạy đi, Thời Dĩ Cẩm không có nghĩ nhiều, đi tìm muội ấy, thế nhưng lại bị Viên Viên cự tuyệt ở ngoài cửa.
Đến buổi tối, nương phái người đến thông báo Viên Viên giận dỗi, không ăn không uống, chỉ ở trong phòng khóc.
Chuyện đến nước này liền kinh động đến Thời Dung, sau đó Thời Dung đi khuyên Viên Viên, còn đáp ứng năm mới sẽ đưa muội ấy đi xem pháo hoa, Viên Viên lúc này mới bỏ qua.
Nhưng mà nhìn mưa gió như thế này, chắc là mấy ngày cũng không thể ra khỏi cửa.
Hôm nay mưa tạnh, vừa đẩy cửa một cái gió lạnh tràn vào phòng, Thời Dĩ Cẩm kéo áo khoác ngoài trên người lại, lâu ngày không đi ra khỏi phòng, dự định ra hoa viên hít thở không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-mot-con-ca-man-trong-tieu-thuyet-trinh-tham-ca-kho-xuyen-vao-tra-an-van/1082419/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.