Có thể trong tương lai Quang Minh Hội lại muốn lợi dụng vũ khí hiện đại của mình để tiến vào Trung Quốc, các Nghị Trưởng cần đóng góp ý kiến để Liên minh Tu Hành Giả có thể đối chiến với tổ chức này.   
Mục nghị trưởng xuất hiện trên màn hình, nói: “Vũ khí cấp S có ưu thế trên không, e rằng cả liên minh chúng ta chỉ có Minh chủ có thể đối phó với loại vũ khí này.”    
Mọi người lại rối rít gật đầu.   
Dù sao chỉ mình Minh chủ đạt tới Thiên Cương Cảnh  mới có năng lực bay lượn.   
“Không biết dùng máy bay chiến đấu thông thường quấy nhiễu vũ khí cấp S kia có được không?” Sài Thiệu nói.   
“E là không thực tế, máy bay chiến đấu cấp S kia có tốc độ quá nhanh! Máy bay chiến đấu thường không cùng đẳng cấp với nó! ” Phó Minh chủ cảm khái.   
Mọi người đều trầm mặc.   
Vũ khí cấp S này có tính răn đe quá mạnh.   
Ngoài cách để Minh chủ đối phó với nó, mọi người chưa tìm ra được giải pháp nào khác.   
“Tuy máy bay chiến đấu của Quang Minh Hội có ưu thế trên không, nhưng vẫn tồn tại điểm yếu là chỉ kích phát được ba lần liên tiếp, coi như chúng ta xác định được nhược điểm của đối thủ!” Thẩm Trạch Thiên an ủi mọi người.   
Sau khi tan họp, Lâm Mộc quay về biệt thự của mình để tiếp tục tu luyện cảnh giới.   
Sau lần xem truyền hình trực tiếp này, sợi dây đàn trong lòng anh càng căng thêm.   
Tuy thực lực hiện nay của anh xem như mạnh trong giới tu luyện.   
Nhưng vẫn bất lực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu/4584930/chuong-1047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.