Lâm Mộc nhìn chuôi đao Thất Tinh Đao.
“Đáng tiếc Thất Tinh Đao đã theo mình tham gia nhiều trận chiến đấu lại gãy mất rồi.” Lâm mộc không nhị được mà thở dài.
Thất Tinh Đao bị gãy, điều này đã nói rõ, các vũ khí cấp bậc này hiện giờ đã không đáp ứng được nhu cầu sử dụng của Lâm Mộc nữa.
Trước đây khi sư phụ tặng Thất Tinh Đao cho Lâm Mộc đã từng nói với anh rằng thanh đao này đủ cho anh sử dụng đến cảnh giới Linh Phách Cảnh.
Mà hiện giờ, Lâm Mộc đã tu luyệ đến Kết Đan Cảnh.
Thế nên Lâm Mộc càng cần chữa trị thanh đao kia, có như vậy thì anh mới có vũ khí để dùng.
Lâm Mộc nhảy xuống khỏi lôi đài, bước về phía Vương chưởng môn.
Chỗ Lâm Mộc đi qua, đẹ tử Thiên Khung Phái nhao nhao tản ra nhường cho anh một lối đi rộng rãi.
Lâm Mộc đã đánh bại chưởng môn của bọn họ, điều này đồng nghĩa với việc, hiện giờ Thiên Khung Phái không có bất cứ người nào là đối thủ của Lâm Mộc.
Lâm Mộc rất nhanh đã đi tới trước mặt chưởng môn Thiên Khung Phái.
“Vương chưởng môn, lúc chiến đấu kịch liệt rất khó có thể không chế lực đạo, thế nên không tránh được tổn thương, xin ông chớ để ý.” Lâm Mộc nhìn Vương chưởng môn.
“Đúng…đúng vậy.” Vương chưởng môn chỉ có thể xấu hổ cười trừ.
Tuy trong lòng nghẹn khuất, thế nhưng ông ta còn có thể nói cái gì nữa bây giờ? Chính mình ta nghệ không bằng người, không đánh lại được Lâm Mộc.
Sau trận chiến này, ông ta cũng không dám tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu/4584896/chuong-1013.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.