Thẩm Trạch Thiên lạnh lùng nói: "Cậu ấy có từ bỏ hay không đều là sự lựa chọn của cậu ấy, anh không nên quấy rầy ở bên ngoài, Vũ Nghị Trưởng chỉ bảo anh canh chừng cậu ấy, chứ anh không có quyền can thiệp đâu! "
Sau đó, Thẩm Trạch Thiên ngẩng đầu nhìn Lâm Mộc.
Anh có thể thấy rõ Lâm Mộc đang run rẩy trong Nhãn Trấn, ngay cả mặt và tóc cũng đã ướt đẫm mồ hôi.
Thẩm Trạch Thiên có thể nhìn ra Tiểu sư đệ của mình khó có thể kiên trì được nữa rồi.
Nhìn thấy Tiểu sư đệ như vậy, Thẩm Trạch Thiên cũng cảm thấy vô cùng áy náy.
Dù sao Lâm Mộc sẽ không tham gia vào thử thách phi nhân tính này nếu không có sự giới thiệu của anh ta.
Thẩm Trạch Thiên đã nghĩ kĩ rồi, nếu một lát nữa Lâm Mộc thất bại thì anh sẽ nhận làm đạo sư cho Lâm Mộc!
Sau đó ở Tổng bộ Liên Minh này, anh sẽ bảo vệ Lâm Mộc!
Ai dám lấy chuyện này ra giễu cợt Lâm Mộc, anh sẽ giải quyết hết!
Trong Nhãn Trấn, sau một lúc.
“Chịu không nổi nữa rồi, xem ra mình đã chịu đựng đến cực hạn rồi!” Lâm Mộc nghiến răng nghiến lợi.
Cho dù Lâm Mộc không quan tâm đã qua bao lâu, cũng không biết còn bao lâu nữa, nhưng dù sao thì cơ thể cũng có giới hạn!
Lâm Mộc liếc mắt nhìn phía trước, càng ngày càng có nhiều người tới đây xem.
Liệu có ai muốn có nhiều người chứng kiến sự thất bại của mình không?
Năm năm trước, Lâm Mộc từ một phú nhị đại sống cuộc sống sung túc được người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu/4584462/chuong-579.html