Sau khi Lâm Mộc cúi đầu lần nữa rồi xoay người rời khỏi võ đường.
Sau khi rời khỏi võ đường, Lâm Mộc đi đến chào hỏi ba mẹ mình.
“Ba, mẹ, em gái, con sẽ rời khỏi đạo quán, mọi người cứ yên tâm ở đạo quán này, có sư phụ ở đây, mọi người sẽ được an toàn.” Lâm Mộc cười nói.
“Mộc Nhi, hiện tại bên ngoài rất nguy hiểm, con không nên đi ra ngoài.” Mẹ anh lo lắng.
“Mẹ, con là một người tu hành, bây giờ tai họa ập đến, với tư cách là người tu hành thì con cũng nên có trách nhiệm.” Lâm Mộc nghiêm túc nói.
Lâm Đại Sơn nói: "Bà cứ để Lâm Mộc đi đi."
Sau đó Lâm Đại Sơn nhìn về phía Lâm Mộc: "Lâm Mộc, ba biết con có tham vọng của chính mình. Đi đi, theo đuổi ước mơ của mình, không cần lo lắng cho ba mẹ đâu, nhưng ở bên ngoài phải cẩn thận đấy."
“Cảm ơn ba đã ủng hộ.” Lâm Mộc cười nói.
Sau khi tạm biệt cha mẹ và em gái, Lâm Mộc lại đến gặp Trần Uyển Nhi.
Cô cũng ở trong đạo quán, cô đang tự tu luyện ở trong phòng riêng.
Sau một tháng kiểm tra thực lực, sư phụ đã chính thức nhận cô làm đồ đệ của mình.
Mặc dù Lâm Mộc có hơi kinh ngạc rằng sư phụ không phải người dễ dàng thu nhận đồ đệ, nhưng tại sao người lại nhận Trần Uyển Nhi làm đồ đệ chứ?
Nhưng dù thế nào, Lâm Mộc cũng mừng cho Trần Uyển Nhi.
Sau khi Lâm Mộc vào phòng.
Trần Uyển Nhi nhìn thấy Lâm Mộc, vội vàng đứng dậy chạy tới.
“Thấy sao Lâm Mộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu/4584445/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.