Ngay cả Trần Uyển Nhi cũng cảm thấy đây là một con số khổng lồ, cô không biết yêu cầu của Lâm Mộc trên võ đài khi nãy là thật hay đùa nữa.
“Cô cảm thấy, tôi sẽ lấy chuyện này để đùa giỡn với Tiên Hạc võ quán sao? Thân Giang là vùng đất giàu có, quý tộc mà, với bọn họ năm mươi tỷ không được xem là nhiều đâu.” – Lâm Mộc cười nói.
Anh nói tiếp: “Tiên Hạc võ quán luôn nhận mình là thượng đẳng, tôi muốn bọn họ phải trả giá thật lớn vì sự kiêu ngạo của mình! Ai bảo bọn họ cứ mãi ghi thù vụ đấu giá, suốt ngày tìm cách đối phó tôi còn bảo nhất định sẽ khiến tôi sáng mắt!”
Lần trước bọn họ tìm tới nhà, sau khi Lâm Mộc đập cho một trận đã cảnh cáo bọn họ rồi, chính bọn họ để ngoài tai, vẫn cho mình hơn người,…Lâm Mộc thật sự hết cách, chính bọn họ ép anh phải ra tay tàn nhẫn như vậy.
“Tiên Hạc võ quán thật sự sẽ ngoan ngoãn gom góp năm mươi tỷ chứ? Có khi nào sau đó bọn họ sẽ trở mặt, giở trò xấu xa gì không?”
“Chơi chiêu à?”
Lâm Mộc cười, lắc đầu: “Nếu vậy thì năm mươi tỷ không đủ để giải quyết yên ấm chuyện này đâu, hy vọng bọn họ đủ khôn để hiểu được điều này.”
Những ngày sau đó, Lâm Mộc chỉ ngồi chờ đến ngày hẹn để đếm tiền thôi.
...
Sau khi mọi người trong Tiên Hạc võ quán đã trở lại võ quán.
“Quán chủ, tên đó đòi năm mươi tỷ, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu/4584338/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.