Ngay lập tức, lời nói của Lâm Mộc lại thay đổi: "Chỉ là Trần Uyển Nhi sẽ không bao giờ nghĩ rằng người suýt giết cô ấy lại thực sự là mẹ cô ấy! Thật là một trò đùa lớn!"
Khâu Anh giật mình, sau đó nói với vẻ mặt khó hiểu: "Lâm Mộc, dì không hiểu ý của cháu lắm, du thuyền của hai đứa sau khi rời bến thì đáng lẽ phải nên trở về, nhưng dì lại nhận được tin tức báo là du thuyền hai đứa đi lại mất liên lạc, dì cũng không còn cách nào để có thể liên lạc được với hai đứa cả."
"Cho nên, dì mới nghĩ là có khi nào mọi người đã gặp chuyện không may rồi không, hai ngày nay dì cũng rất khó chịu trong người, vì vé tàu là do dì đưa, dì cũng không ngờ là du thuyền sẽ đột nhiên mất liên lạc, dì chỉ muốn đưa hai đứa ra biển chơi một chuyến mà thôi."
Sau đó Khâu Anh lộ ra vẻ vui sướng:" Lâm Mộc, cho dù như thế nào, thật tuyệt khi hai đứa có thể còn sống trở về, thế là tốt rồi, hãy kể cho dì nghe chuyện gì đã xảy ra với chiếc du thuyền đi!"
" Dì Khâu, dì thực sự rất giỏi, diễn xuất cũng tốt, nhưng khi cháu vừa đi vào, phản ứng đầu tiên của dì và ánh mắt của dì đã phản bội lại dì rồi.” Lâm Mộc lắc đầu.
Anh nhìn bà ta rồi bình tĩnh tiếp tục: "Dì Khâu, chuyện lần này, cháu nghĩ không thể nào không liên quan gì đến dì đúng không? Còn nhớ lần trước cháu bị trúng độc, chắc cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu/4584312/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.