Nếu là một vật có quá giá trị, chắc chắn bọn họ sẽ không dễ dàng đồng ý. 
Nhưng còn Xích Nguyệt Đỉnh này đối với bọn họ bây giờ mà nói, thật sự không có tác dụng. 
Sau đó Đại trưởng lão chuyển chủ đề: "Nhưng người này đến đây có hơi đột ngột, nên tôi vẫn luôn cảm thấy có chút kỳ quái." 
“Lời này của ông cũng giống như những gì tôi đang nghĩ, tôi cũng cảm thấy có chút kỳ quái.” Đại Trưởng lão Linh Xà Phái đồng tình gật đầu. 
“Chưởng môn, tuy rằng đã biết rõ đó là lệnh bài của Trưởng Lão Tuyết Sơn Phái, nhưng theo ý của tôi, chúng ta phải thử xác minh thân phận của cậu ta một lần nữa, như vậy sẽ bảo đảm hơn.” Đại trưởng lão Linh Xà Phái nói. 
“Ừm, trong đầu tôi cũng đã có một kế hoạch, đi thôi!”Chưởng môn Linh Xà Phái hơi nheo mắt lại. 
...! 
Bên trong đại điện. 
Lâm Mộc ngồi ở trong điện, yên lặng chờ đợi. 
Sau khi ngồi được khoảng mười phút, trưởng môn Linh Xà Phái và Đại trưởng lão bước vào trong đại sảnh. 
“Đồ đâu?” Lâm Mộc đứng lên. 
“Tôi đã phái người đi lấy rồi, chút nữa sẽ được đưa tới, nhưng thứ này chúng tôi cũng không thể tự mình đưa cho cậu được, cậu thấy đúng không?” Đại trưởng lão Linh Xà Phái cười khan. 
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyentop.net. 
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyentop.net.vip. 
Vui lòng đọc tại app truyentop.net để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất. 
“Ý của ông là?” Lâm Mộc hỏi. 
“Tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu/4584210/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.