Trong phút chốc, cả hội trường yên lặng như tờ.
Lời nói và hành động của Bằng Gia khiến tất cả mọi người có mặt nơi này đều nhìn về phía Lâm Mộc, có kinh hãi, chấn động và cả không thể tưởng tượng nổi.
Đường đường là Bằng Gia mà lại gọi thiếu gia sa sút Lâm Mộc là đại ca ư?
Tình huống gì thế này?
“Lâm Mộc anh ta..tại sao..
sao có thể khiến Bằng Gia hạ mình?” Hâm Thiếu trợn tròn con mắt.
“Chắc chắn là Bằng Gia nhầm lẫn rồi! Chắc chắn không đúng đâu!”
Gương mặt Thẩm Tư Tư cũng lộ vẻ không muốn tin.
Chỉ có Hạo Tử đứng cạnh cô ta là chấn động trong lòng, dạo trước anh ta nghe nói Bằng Gia nhận một người làm đại ca, lẽ nào là Lâm Mộc?
Nhưng..
sao có thể chứ?
“Cái gì?” Đến Chu Khôn đang ngồi thưởng rượu vang đằng kia cũng đứng phắt dậy!
Lâm Đại Sơn và Hồng Tuyết Lệ cũng ngơ ngác không thôi.
Chẳng phải Bằng Gia tới để xử lý bọn họ ư, sao lại khom mình hành lễ với Lâm Mộc như này?
“Bằng Tử, ném ông ta ra ngoài cho tôi, hôm nay tôi không muốn nhìn thấy ông ta!” Lâm Mộc chỉ tay về phía Hâm Tổng.
“Không thành vấn đề, đại ca!” Bằng Gia đáp xong thì nhìn về phía Hâm Tổng, nụ cười trên môi bỗng biến mất, thay vào đó là gương mặt tràn đầy vẻ nghiêm nghị.
“Hâm Tổng, ông còn không mau cút ra ngoài cho tôi!” Bằng Gia thét lên như tiếng sấm, vang vọng cả hội trường.
Hâm Tổng cố nặn ra nụ cười khó coi.
“Bằng Gia, ông nhầm lẫn gì phải không, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu/4583961/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.