Chương trước
Chương sau
Thẩm Trạch Thiên nâng cổ tay lên bấm vào xem thông báo: "Danh ngạch thăm dò di tích? Xem ra là sắp có chuyến thăm dò di tích."

“Trước nay sư huynh chưa thăm dò phế tích, nếu vậy lần này sư huynh đi Lạc Thần Cốc đi.” Lâm Mộc nói.


Lâm Mộc đã từng tham gia thăm dò phế tích nên đương nhiên anh cũng biết chuyện này.

“Cũng phải.” Thẩm Trạch Thiên gật đầu.


Lần trước Thẩm Trạch Thiên đạt chỉ tiêu nhưng lại bị anh đẩy ra, hiện tại anh ta đã trở thành Nghị Trưởng, lấy chỉ tiêu thì cũng không có gì phải lo lắng cả.

“Xem ra lần này không đến lượt tôi rồi.” La Văn Thành thở dài.

Vừa dứt lời, đồng hồ Liên Minh lại vang lên.

“Này, dựa theo chỉ tiêu thăm dò di tích, tôi cũng nhận được thông báo!” La Văn Thành vui mừng khôn xiết sau khi nhìn thấy thông báo.

“La Huynh, hiện tại anh đã là Linh Phách Cảnh đỉnh phong, nên nhất định có anh rồi.” Lâm Mộc cười nói.

“Haha, do tôi sốt ruột quá.” La Văn Thành bật cười.

“Sư đệ, lần trước em đi Lạc Thần Cốc rồi, vậy hãy nói tình huống và hướng dẫn cho bọn anh một chút đi.” Thẩm Trạch Thiên nhìn Lâm Mộc nói.

La Văn Thành cũng nhìn Lâm Mộc.

"Được chứ. Nơi kỳ dị nhất ở Lạc Thần Cốc là vách đá, trên tường đá xung quanh có rất nhiều vết dao, vết kiếm, có thể lĩnh ngộ. Em có thể nhanh chóng nắm được cấp ba của Phong Lôi Đao Quyết, nên đó chính là cơ hội đáng quý của em. ”Lâm Mộc nói.

Lâm Mộc nói tiếp: "Chỗ sâu trong vách núi là cấm địa, nhưng lần trước em đã cố gắng tiến vào, dấu vết bên trong càng sâu hơn, giá trị lĩnh hội cũng lớn hơn, nhưng em cũng không có nhiều thời gian đi hết, với Cảnh Giới và thực lực hiện tại của anh, anh có thể thử đi vào lĩnh ngộ, nếu thấy không chịu nổi thì có thể ra ngoài. "

"Được! Anh nhớ rồi." Thẩm Trạch Thiên gật đầu.

“Dù sao đây cũng là di tích nguyên thủy nhất, cho nên cũng không có bao nhiêu giá trị, có lẽ chỉ có như vậy thôi.” Lâm Mộc nói.

Lâm Mộc vừa dứt lời, điện thoại của anh cũng vang lên.

Lâm Mộc ấn vào xem thông báo.

Anh đoán rằng đây là thông báo về hoạt động thăm dò di tích tiếp theo.

Lần trước Lâm Mộc tới Lạc Thần Cốc, lần này chắc chắn là di tích cổ sa mạc Tak.


“Không ngờ sự kiện thăm dò di tích lần thứ hai còn có em.” Lâm Mộc cười nói.



Giá trị của di tích cổ đại này có thể nói là là hơn Lạc Thần Cốc.



Vốn dĩ Lâm Mộc đang rất mong đợi chuyến đi thăm dò di tích tiếp theo sau chuyến đi Lạc Thần Cốc lần trước.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.