Lâm Mộc cũng muốn nhanh chóng làm tốt bài luyện đao, nhưng thay vì lén bỏ qua số lần luyện, anh lựa chọn tranh thủ thêm thời gian để đẩy nhanh tiến độ.
Đêm khuya.
Lâm Mộc nương theo ánh trăng, vung đao hết lần này tới lần khác bên con suối nhỏ.
Khi anh thực hiện đủ một vạn lần của động tác thứ hai, đã là hai giờ sáng.
“Muộn thế này rồi ư?”
“Phù phù, hôm nay tập tới đây thôi!” Lâm Mộc cũng mệt rã rời, nhanh chóng cất Thất Tinh Đao rồi rời đi.
Về đến phòng, Lâm Mộc không tu luyện nâng cao cảnh giới mà vùi đầu đi ngủ.
Có lẽ quá mỏi mệt nên vừa đặt người xuống giường anh đã thiếp đi.
Ngày hôm sau, khi Lâm Mộc đến nơi luyện đao đã là mười giờ sáng, Lăng Hiên đang ở đây tập luyện rồi.
“Lâm Mộc, anh đến cũng muộn thật đấy, tôi luyện được một giờ đồng hồ rồi.” Lăng Hiên nói.
“Không cẩn thận ngủ quên mất.” Lâm Mộc cười lúng túng.
“Nhanh tập đi, đừng ăn bơ làm biếng.” Lăng Hiên vừa vung đao vừa nói.
“Được, tôi tới đây!” Lâm Mộc chạy qua, rút Thất Tinh Đao ra, bắt đầu luyện ba động tác còn lại.
Hai người vẫn tập tới tận nhá nhem tối.
“Lâm Mộc, tôi thực hiện xong năm động tác rồi, trưa mai sẽ đi báo cáo hoàn thành nhiệm vụ với Đạo Sư, giờ tôi về trước, anh cố gắng tập nha!” Lăng Hiên nói rồi rời đi.
Lâm Mộc luyện đến ba giờ sáng, cuối cùng thì mỗi động tác trong năm động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu-lam-thieu-bao-thu/301157/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.