“Được rồi, dừng lại đi, đao pháp của cậu còn không bằng người mới.” Vũ Nghị Trưởng ngăn cản Lâm Mộc.
Lâm Mộc dừng lại, trên mặt có chút nóng lên, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Đây là lần đầu tiên anh thể hiện sau khi Vũ Nghị Trưởng trở thành Đạo sư cho anh.
"Lâm Mộc, con không cần cảm thấy xấu hổ, ai cũng đều luyện tập từ đây cả. đây là cả một quá trình, con là người mới bắt đầu, chỉ có trình độ này là bình thường, lúc đầu ai cũng như vậy cả thôi." Vũ Nghị Trưởng nói.
Không cần nghi ngờ gì cả, Vũ Nghị Trưởng đã nhìn thấu tâm tư của Lâm Mộc.
Vũ Nghị Trưởng nói tiếp: "Trình độ kém cỏi không có gì đáng sợ, điều đáng sợ là con không dám đối mặt với chính mình. Trước khi dùng đao, hãy nói với ta rằng kỹ năng dùng đao của bạn kém. Nếu con có thể nhận ra điều này, đó là một điều tốt."
"Nếu đã biết trình độ của mình kém thì phải chăm chỉ luyện tập. Lúc đầu học kém là chuyện bình thường, nhưng học một thời gian mà vẫn kém thì đó là mới điều không bình thường".
“Đệ tử hiểu rồi.” Lâm Mộc đáp.
Vũ Nghị Trưởng khẽ nói: "Đao là vua của trăm quân, đây là vũ khí thông dụng nhất, vì nó dễ học hơn các loại vũ khí khác, nhưng để thực sự thuần thục thì mới coi là khó."
"Tiếp theo, ta sẽ dạy con cách sử dụng con đao, đưa nó cho ta đi."
Nghe vậy, Lâm Mộc lập tức đưa Thất Tinh Đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu-lam-thieu-bao-thu/301153/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.