“Thuận lợi lắm nha, giờ tôi đang phụ trách một công ty con của Tập đoàn Khâu Hàng, bà ngoại cũng công nhận khả năng của tôi rồi.” Trần Uyển Nhi nói.
“Thế thì tôi có thể yên tâm rồi.” Lâm Mộc nói.
“Đúng rồi Lâm Mộc, lần này anh trở về đã hỏi Sư phụ anh chưa, tôi có thể tu hành không?” Trần Uyển Nhi mong chờ hỏi.
“Ơ.... hình như tôi quên béng chuyện này rồi.” Lâm Mộc cười lúng túng.
Anh không ngờ Trần Uyển Nhi lại quan tâm tới chuyện này đến vậy. Xem ra không phải cô nàng nói vu vơ một câu cho có, mà là thật lòng muốn tu hành.
“Quên? Lâm Mộc anh đúng là khốn kiếp mà! Chuyện này rất quan trọng với tôi đó, sao anh không thèm bận tâm xíu nào vậy?” Trần Uyển Nhi phát hờn nói.
“Lần sau, lần sau tôi nhất định nhớ hỏi giúp cô!” Lâm Mộc bất đắc dĩ cười khổ.
“Lần sau anh còn không hỏi giúp thì tôi giận anh thật đó nha.” Trần Uyển Nhi dẩu môi.
Trần Uyển Nhi lái xe đến cổng Đại học Phú Hưng, vì hôm nay là ngày báo danh của sinh viên mới, nên người đến vô cùng đông đúc, chỗ đỗ xe ngoài trường cũng không dễ tìm.
Trần Uyển Nhi đi lòng vòng trong bãi đỗ xe mấy bận mới tìm được một vị trí.
Cô nàng vừa toan lái xe vào vị trí, một chiếc Mercedes-Benz Big G lao thẳng tới và chặn luôn chỗ đậu xe.
Kết quả là cả hai chiếc xe đều không thể vào chỗ đậu xe. Cửa kính xe Mercedes-Benz Big G hạ xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu-lam-thieu-bao-thu/301028/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.