Sau đó sư phụ đưa lại khẩu súng cho Lâm Mộc, đồng thời nói: "Ta sẽ cho con một số điện thoại, là của sư huynh con, con đưa khẩu súng này đến cho nó đi, có lẽ nó sẽ cần dùng."
“Sư huynh? Con còn có sư huynh sao?” Lâm Mộc ngạc nhiên.
Trước đây anh chưa bao giờ nghe sư phụ nhắc đến.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyentop.net. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyentop.net. Vui lòng đọc tại app truyentop.net để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Sư phụ cười nói: "Đương nhiên là có, con nghĩ rằng ta chỉ có một người đồ đệ là con thôi sao? Sư huynh của con mười năm trước đã xuất môn rồi, con không biết nó cũng là chuyện bình thường."
“Vậy sư huynh hiện tại đang là cảnh giới gì?” Lâm Mộc tò mò.
“Linh Phách Cảnh.” Sư phụ đáp.
Sau đó sư phụ xoay người cầm bút lên, viết ra một số điện thoại, đưa cho Lâm Mộc.
“Đây là số điện thoại của sư huynh con.”
“Vâng, sư phụ.” Lâm Mộc nhận lấy tờ giấy, cất vào nhẫn trữ vật.
Mặc dù anh không hiểu tại sao sư phụ lại để cho anh đưa cây súng này đến cho sư huynh.
Nhưng nếu như sư phụ đã sắp xếp như vậy, Lâm Mộc đương nhiên sẽ làm theo.
"Hả? Nhẫn trữ vật sao? Con có nhẫn trữ vật?" Sư phụ nhìn ngón tay anh.
"Sư phụ đúng là có đôi mắt tinh tường, cái này là con may mắn có được trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu-lam-thieu-bao-thu/301012/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.