Chương trước
Chương sau
“Ba, mẹ, hai người cứ ngồi xuống trước đi, con lên sân khấu phát biểu.” Lâm Mộc cười vỗ vai cha mình.

Vừa nói xong, Lâm Mộc chậm rãi đứng dậy đi thẳng lên sân khấu.

Lâm Đại Sơn nhìn thấy Lâm Mộc bước lên sân khấu, ông sửng sốt một giây, sau đó con ngươi giật giật, trong lòng chợt nhận ra cái gì đó!


Bây giờ là lúc chủ tịch tập đoàn Thiên Mộc lên phát biểu, mà lúc này Lâm Mộc lại đi lên, không phải là con trai của ông Lâm Mộc chính là ... là vị chủ tịch bí ẩn trong truyền thuyết đó chứ?

Ý nghĩ này giống như tiếng sấm đầu xuân, bùng nổ trong đầu Lâm Đại Sơn.

Bởi vì Lâm Mộc ngồi ở bàn gần sân khấu, nên lúc Lâm Mộc đứng lên như vậy lập tức thu hút tất cả sự chú ý của mọi người.

"Thiếu Gia nhà họ Lâm Lâm Mộc? Anh ta ... sao lại lên sân khấu?"

"Chẳng lẽ ... anh ta chính là chủ tịch tập đoàn Thiên Mộc sao?!"

Khi mọi người nhìn thấy Lâm Mộc bước lên sân khấu thì đều ồ lên cảm thán.

Mọi người chợt nghĩ đến chuyện vừa xảy ra.

Đối mặt với Lâm Mộc, Bằng Gia cúi đầu, hội trưởng Lưu cung kính, ông cụ Trần nhiệt tình chào hỏi.

Mọi người đều tự hỏi tại sao chuyện này lại xảy ra.

Lúc này, bọn họ ngẩn người ra, hóa ra Lâm Mộc chính là chủ tịch tập đoàn Thiên Mộc!

"Lâm Mộc? Sao có thể là cậu ta chứ!!"

Ly rượu tuột khỏi tay Chu Khôn, bị rơi xuống đất vỡ tan tành.

Người đánh bại tập đoàn Chu thị của anh ta hóa ra lại là tên Lâm Mộc mà anh ta luôn coi thường sao?

Tên Lâm Mộc người mà năm năm trước quỳ gối trước mặt anh ta, cầu xin anh ta buông tha cho nhà họ Lâm, hiện tại đã đạt đến trình độ như vậy sao?

Giờ phút này, Chu Khôn chỉ cảm thấy cả thế giới như đang sụp đổ...

Hàn Mộng Lan giơ tay lên che miệng, kinh ngạc như không thể lường trước được, Lâm Mộc là chủ tịch tập đoàn Thiên Mộc sao?

Đây chỉ là một trò đùa thôi đúng không!

"Cậu ta..cậu ta..."

Thẩm Tư Tư nhìn Lâm Mộc đang đứng dưới ánh đèn sân khấu, đầu óc cô ta choáng váng, cô ta chỉ cảm thấy thế giới cũng đang quay cuồng, mặt trời và mặt trăng đều đảo lộn ...

Hạo Tử, Hâm Thiếu, mấy phú nhị đại đến cùng Hâm Thiếu, bọn họ nhìn thấy Lâm Mộc đi lên sân khấu thì cả người đều như bị sét đánh, sững sờ ngẩn người ra!

Thì ra Lâm Mộc chính là vị chủ tịch thần bí mà mọi người đều tò mò ...



Vị thiếu gia một thời phong lưu đó đã leo lên được tới đỉnh của giới kinh doanh ở Kim Châu và trở thành người được mọi người ca tụng sao?



Lâm Mộc đã lên đến sân khấu.



“A Bính, cậu nghỉ ngơi trước đi.” Lâm Mộc vỗ vai A Bính, sau đó cầm lấy micro.



Lâm Mộc đang đứng trên sân khấu được bao phủ bởi một ngọn đèn lồng, thu hút sự chú ý của mọi người, tỏa sáng rực rỡ! Giờ phút này, anh đã đứng trên đỉnh của thành phố Kim Châu này, làm chói mắt cả đám người kia rồi!



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.