Chương trước
Chương sau
Trong lúc tu luyện, mỗi khi anh hít thở, Chí Tôn Tích sau lưng Lâm Mộc sẽ phát ra ánh sáng đỏ nhàn nhạt và nhiệt lượng xuyên thấu qua làn da. Chí Tôn Tích cũng sẽ chuyển động lên – xuống theo nhịp thở của anh. Nếu như lúc này, ai sờ vào phần lưng Lâm Mộc sẽ cảm thấy như chạm vào nước đang sôi vậy.

Linh khí ở thời đại này cực kì mỏng manh, hiệu suất tu luyện cực kì thấp nhưng Lâm Mộc nhờ có Chí Tôn Tích mà lượng không khí hấp thụ đã gia tăng lên khá nhiều. Cho dù anh tu luyện trong thành phố thì so với những tu sĩ bình thường, hiệu suất tu luyện vẫn cao hơn hẳn.


Khi màn đêm buông xuống, Lâm Mộc dừng việc tu luyện, chậm rãi mở hai mắt ra.

“Dựa theo tốc độ này thì trong hai năm có thể đạt tới bậc trung của Linh Ý Cảnh, năm năm thì có thể đạt tới đỉnh cao của Linh Ý Cảnh.” – Lâm Mộc lẩm bẩm.

Muốn gia tăng cảnh giới chủ yếu dựa vào việc hấp thụ linh khí trong không khí để tu luyện, từ từ gia tăng nội lực, khi nội lực đã tăng đến một mức độ nhất định thì dẫn tới cảnh giới cũng sẽ được tăng lên.

Tốc độ này của anh so với người khác phải gọi là quá nhanh quá nguy hiểm!

Bởi vì trong thời đại này, những tu sĩ cùng cảnh giới với anh phải mất từ năm đến sáu năm mới có thể tu luyện từ giai đoạn sơ cấp đến trung cấp của Linh Ý Cảnh với điều kiện phải tu luyện ở nơi dư dả linh khí, nếu không thì sẽ lâu hơn nữa. Tổng thời gian để đạt đến đỉnh cao của cảnh giới này phải mất ít nhất mười mấy năm.

Không còn cách nào khác, thời đại này tu sĩ sa sút, vũ khí như súng ống, đạn pháo,...ngày càng phát triển vượt trội hơn cả, đây là dòng chảy của thời đại không thể cản lại được.

Bên cạnh nguyên nhân chính ở trên thì còn một lý do phụ đó là những người tu hành như vậy ngày càng trở nên thưa thớt, dù có thì họ hoạt động rất xuất quỷ nhập thần, cho nên mọi người lại càng không biết tới.

“Nếu như ở đạo quán Ngọa Long thì thời gian tu luyện sẽ rút ngắn hai mươi phần trăm, còn nếu như tại núi Tịch Lĩnh Tuyết thì thời gian sẽ rút ngắn đi một nửa!” – Lâm Mộc thầm nói.

Lâm Mộc chỉ mới đi một vài nơi, trong số đó núi Tịch Lĩnh Tuyết là nơi Lâm Mộc cảm nhận có linh khí dồi dào, sung túc nhất!

Bên cạnh việc hấp thụ linh khí từ bên ngoài để tu luyện, sư phụ anh có đề cập tới một biện pháp nhanh chóng hơn để gia tăng nội lực đó là có những bảo vật quý giá của trời đất chứa nhiều linh khí cao cấp, sau khi ăn chúng nội lực sẽ tăng một cách nhanh chóng.

Tuy nhiên, thời đại này đến linh khí còn thiếu thốn thì mấy bảo vật quý giá ấy càng hiếm hơn gấp nhiều lần.

“Nên về nhà thôi, bữa tiệc sẽ diễn ra vào ngày mai, nhanh thật!.” – Lâm Mộc đứng dậy đi ra cửa.

Đối với Lâm Mộc mà nói, ngày mai rất quan trọng, vì đó là lúc anh sẽ chính thức tuyên bố cho tất cả mọi người biết rằng, Lâm gia đã trở lại thương giới Kim Châu, lần nữa trở lại thời kỳ huy hoàng thậm chí là vượt xa trước kia!



Hôm sau, tại sơn trang Long Đằng.


Ngày lành đã đến, hôm nay là ngày diễn ra buổi tiệc dành cho giới thượng lưu của tập đoàn Thiên Mộc, thời gian khai tiệc là vào buổi trưa hôm nay.



Sơn trang nằm ở ngoại ô Kim Châu, cách thành phố khoảng nửa giờ đi xe, phong cảnh ở đây vô cùng đẹp.



Bữa tiệc bắt đầu lúc mười hai giờ trưa nhưng từ mười giờ sáng đó bắt đầu đón tiếp quan khách, những chiếc siêu xe sang chảnh liên tục tiến vào bãi đỗ xe trong sơn trang.



Trong bãi đỗ xe, những nữ phục vụ của sơn trang chào hỏi, nghênh đón các vị khách quý và chỉ dẫn họ hướng đi vào sảnh tiệc.


Bởi vì người đến quá nhiều, bãi đỗ xe với sức chứa năm mươi chiếc đã kín chỗ từ lúc mười giờ ba mươi.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.