Chương trước
Chương sau
“A! Sao có thể vậy chứ?” Em gái và mẹ Lâm Mộc nghe vậy cũng chấn động.

Gần đây Tập đoàn Thiên Mộc lợi hại thế nào thì khỏi cần nói nữa, nhưng họ nghĩ hoài không thông, tại sao tập đoàn lớn mạnh như Thiên Mộc lại mời họ chứ?

Lâm Lê nói: “Ba ơi, lẽ nào thư mời là giả?”


“Thư mời này có đóng dấu chính thức của Tập đoàn Thiên Mộc, chắc không phải giả đâu.” Lâm Đại Sơn lật ngược lật xuôi để kiểm tra.

“Ba, con nghe nói Tập đoàn Thiên Mộc mời rộng rãi cả giới kinh doanh Kim Châu và những người nổi tiếng nơi này, ba từng là nhân vật có tiếng tăm ở giới kinh doanh Kim Châu, có lẽ vì vậy mà họ mời ba chăng?” Lâm Mộc cười nói.

Hồng Tuyết Lệ như bừng tỉnh ngộ: “Mộc Nhi nói cũng có lý, chắc là vậy đó!”

“Tôi không đi.” Lâm Đại Sơn đặt thiệp mời lên bàn rồi tiếp tục dùng cơm.

“Đại Sơn, sao ông không đi?” Hồng Tuyết Lệ hỏi.

“Đúng vậy, sao ba lại không đi?” Ngay cả Lâm Mộc và Lâm Lê cũng thấy vô cùng bất ngờ.

“Tập đoàn Thiên Mộc mời rộng rãi cả giới kinh doanh Kim Châu và những người nổi tiếng nơi này, kiểu gì bạn cũ của tôi cũng tham dự bữa tiệc này, tôi chẳng có mặt mũi nào gặp họ cả.” Lâm Đại Sơn nói rồi rót cho mình một ly rượu trắng, uống một hơi cạn sạch.

Lâm Mộc hoàn toàn hiểu được điều ba anh lo ngại. Nếu ông tham dự bữa tiệc, nhất định sẽ chạm mặt bạn bè cũ trong giới kinh doanh, còn có các đối thủ trước kia ở Kim Châu, Lâm Đại Sơn đối mặt với bọn họ như thế nào đây?

Lâm Mộc nói: “Ba, con nghe nói đến công ty của Chu Khôn cũng bị Tập đoàn Thiên Mộc đánh cho tả tơi tan tác, chẳng còn đường mà kinh doanh tiếp, điều này chứng tỏ Tập đoàn Thiên Mộc không có giao tình với Chu Khôn, nếu Tập đoàn Thiên Mộc đã mời ba đi, chưa biết chừng ba có thể kết giao với ông chủ của họ, nếu họ tán thưởng năng lực của ba, nguyện ý nhận ba về làm thì sao? Nói không chừng đây là cơ hội để ba quay lại giới kinh doanh Kim Châu đấy. Thậm chí còn có thể Đông Sơn Tái Khởi!”

Hồng Tuyết Lệ cũng mau mắn nói: “Đại Sơn, con trai nói rất có lý, thiệp mời này chính là cơ hội gặp mặt, chẳng phải ông luôn đợi thời trở lại hay sao? Bây giờ vất vả lắm mới có cơ hội, sao ông có thể bỏ lỡ chứ? Nếu chờ một cơ hội khác tới thì khó khăn biết bao! ”

Lâm Đại Sơn đặt ly rượu xuống: “Được, thư này cũng mời cả nhà chúng ta, vậy 4 người chúng ta sẽ tham gia bữa tiệc lần này.”

Lâm Đại Sơn nào không muốn Đông Sơn Tái Khởi?

...

Tập đoàn Chu Thị.

Sau khi dùng thuốc điều trị trong thời gian dài, Chu Khôn đã có thể cầm bút và làm một số động tác đơn giản.

Vì tập đoàn Chu Thị gặp phải cú sốc lớn trong kinh doanh, Chu Khôn đã sớm về công ty làm việc.

Nhưng dù vậy, anh ta vẫn không thể cứu vãn sự suy tàn nhanh chóng của tập đoàn Chu Thị.

Trong phòng làm việc.

“Gì cơ? Rốt cuộc ông chủ của Tập đoàn Thiên Mộc là ai, tại sao phải làm như vậy?”

Chu Khôn không cam lòng gào lên.


Mấy ngày này, anh ta thường xuyên nổi nóng.



“Chủ tịch, anh có chuyển phát nhanh!” Cô thư ký đặt chuyển phát nhanh lên bàn Chu Khôn.



“Mộng Lan, mở chuyển phát nhanh ra, xem xem ai gửi!” Chu Khôn sa sầm mặt.



Hàn Mông lan lập tức làm theo, đập vào mắt họ là một tấm thư mời.


“Chồng ơi... là thư mời của Tập đoàn Thiên Mộc gửi cho anh!” Hàn Mông lan thấy nội dung thư mời thì giật thót tim.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.