Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi ngồi trên xe Tống Cát.
Trải qua chuyện lần này, mối quan hệ của mọi người trở bên lúng túng.
Chuyện phát sinh lúc trước coi như khảo nghiệm quan hệ bạn bè của bọn họ, nhưng người bình thường sao vượt qua nổi khảo nghiệm đáng sợ như vậy?
“Lâm Mộc, anh lấy đâu ra bản lĩnh đó?” Tống Cát nhịn không được hỏi.
Ban đầu biết Lâm Mộc chẳng có chống lưng gì, chỉ là một tên thiếu gia sa sút của thành phố nhỏ, quả thực anh ta cực kỳ xem thường Lâm Mộc, thậm chí trong lòng còn khó chịu vì đồ bỏ đi như Lâm Mộc lại có thể ở bên Trần Uyển Nhi.
Nhưng sau chuyện lần này, Tống Cát chẳng mảy may dám coi thường Lâm Mộc.
Dù sao đến người có bản lĩnh như thần tiên, Lâm Mộc còn có thể đánh bại.
Giờ đây trong lòng Tống Cát có vài phần e sợ Lâm Mộc.
“Không thể tiết lộ.” Lâm Mộc bình thản đáp.
“Lần này thật hù dọa người ta quá mà, đợi khi trở về, tôi nhất định sẽ nói lại với ba tôi, thời đại nào rồi còn tồn tại Tuyết Sơn Phái, dù võ công của họ lợi hại đi chăng nữa, lẽ nào lại muốn lật đổ đất trời? Còn dám thành lập thế giới riêng của mình trên núi chắc?” Tống Cát căm phẫn nói.
“Tôi khuyên anh đừng có làm bừa, bọn họ có thể tồn tại trên núi tới tận bây giờ, đương nhiên có cách gì đó rồi.” Lâm Mộc nói.
“Sợ cái mốc gì.” Tống Cát nói.
Hai chiếc xe nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu-lam-thieu-bao-thu/300651/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.