Sau một lúc, Lâm Mộc thu tay, độc tố lại được anh áp chế thêm lần nữa.
Lâm Mộc ra khỏi phòng trước, để Trần Uyển Nhi tiện thay quần áo.
Dưới lầu.
“Lão Trần, cháu đã áp chế độc tố rồi.” Lâm Mộc nói.
“Lâm Mộc, trước khi tìm được cách điều trị tận gốc thì chỉ đành phiền cháu thôi, về sau e là cháu phải thường xuyên tới đây, trước nay lão phu không thích làm phiền người khác, càng không thích nợ người ta ân tình.”
Lão Trần nói tiếp: “Nhưng bây giờ tất phải nợ cháu món nợ ân tình rồi, nếu cháu cần giúp đỡ gì, có thể nói với ông, chỉ cần việc không quá khó, ông nhất định sẽ đồng ý.”
Tuy ban nãy Lão Trần đã cho anh mượn 100 triệu tệ, nhưng đó là thực hiện lời hứa lần trước. Sau này phải nhờ Lâm Mộc giúp điều trị thêm nhiều lần, đương nhiên việc nào ra việc đó.
“Lão Trần khách sáo rồi, vậy cháu xin phép về trước, một tuần sau lại đến.” Lâm Mộc chào tạm biệt rồi rời đi.
Bước ra khỏi biệt thự, Lâm Mộc thở hắt ra: “Phù, 100 triệu đã tới tay.”
“Cuối cùng cũng có thể thực hiện kế hoạch rồi!” Môi anh khẽ cong lên.
Tài xế của nhà họ Trần vẫn đưa Lâm Mộc về.
Trên đường, Lâm Mộc gọi điện cho A Bính hẹn cậu ta tới quán rượu Diệu Quang.
Sau đó anh tiếp tục gọi cho Bằng Gia, cũng mời ông ta tới Diệu Quang, nói là có chuyện cần ông ta làm.
Gọi xong điện thoại, Lâm Mộc kêu tài xế đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu-lam-thieu-bao-thu/300599/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.