“Ha ha, tốt quá rồi! Lâm Mộc! Anh cho rằng anh báo thù được rồi hả? Kết quả thì sao, người chết vẫn là anh, còn tôi lại có thể đứng dậy trên đôi chân của mình, anh vốn dĩ không thể đấu lại với Chu Khôn tôi, anh cứ hối hận ở địa ngục đi! Ha ha.” Chu Khôn phấn khích cười phá lên.
Hàn Mông lan cũng cười nói: “Lâm Mộc ngông cuồng muốn đấu với chúng ta, anh ta nào ngờ được thế lực sau lưng chúng ta mạnh đến nhường nào.”
“Uống thuốc một tháng lại có thể đứng dậy rồi, sau đấy, Chu Khôn tôi lại là bậc hảo hán. Ha ha! ” Chu Khôn cười đến cuồng dại.
..
Ngày hôm sau.
Tài xế đón Lâm Mộc đến biệt thự của nhà họ Trần.
Trong biệt thự.
“Lão Trần” Lâm Mộc bước vào phòng, nở nụ cười lịch sự chào hỏi Lão Trần.
“Bạn nhỏ Lâm Mộc, cháu ngồi đây trước.” Lão Trần niềm nở nghênh đón anh.
“Bạn nhỏ Lâm Mộc, bản lĩnh của cháu quả nhiên phi phàm, một tuần này, cháu gái của ông không hề bị đau đầu, Uyển Nhi kiếm tìm bao danh y, cuối cùng lại có thể giải quyết ở chỗ cháu.” Lão Trần khen ngợi.
Lâm Mộc mỉm cười.
“Bạn nhỏ Lâm Mộc, ông thấy sắc mặt cháu khá nhợt nhạt, cháu đau chỗ nào à?” Lão Trần hỏi.
“Không có gì.”
Dù sao hôm qua vừa trúng một viên đạn, vết thương vẫn chưa lành.
Lâm Mộc đáp xong thì quay đầu nhìn Trần Uyển Nhi.
“Trần Uyển Nhi, chắc giờ cô đã tin, lần trước tôi thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu-lam-thieu-bao-thu/300597/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.