“Hừ, tên khốn khiếp!”
“Chúng ta xuống xe rồi qua đó!”
Bằng Gia dứt lời, liền mở cửa xe.
Lâm Mộc, Sư Gia và Hoa La Hán cũng xuống theo.
Bên kia.
“Ngũ Gia, mới vừa rồi bên ngoài đã điện thoại báo cáo, Bằng Gia dẫn mười mấy chiếc xe tới, đều để bên ngoài sơn trang.” – Thủ hạ đứng bên cạnh Lư Ngũ Gia báo cáo.
Lư Ngũ Gia gật đầu.
“Ba, là Bằng Gia, ông ta đang đi về phía chúng ta.” – Một người đàn ông trẻ tuổi đứng bên cạnh Lư Ngũ Gia nói.
Lư Ngũ Gia ngẩng đầu nhìn, sau đó cười nói lớn thể hiện thái độ nhiệt tình đón tiếp: “Bằng Gia, hoan nghênh ông tới Cốc Huyền làm khách!”
Bốn người Lâm Mộc nhanh chóng tiến đến trước mặt bọn họ.
“Làm khách?”
“Con chó già họ Lư kia, ông lầm rồi, Cốc Huyền phụ thuộc vào Kim Châu, có nghĩa chỗ này cũng là địa bàn của tôi! Ông nói tôi đến Cốc Huyền làm khách? Là ông bậy rồi.” – Trên mặt Bằng Gia đằng đằng sát khí.
Bàn về thế lực, nhân lực, tài lực, Bằng Gia so với Lư Ngũ Gia đều mạnh hơn rất nhiều. Cho dù mấy năm nay, Lư Ngũ Gia phát triển rất nhanh nhưng cũng không có cửa so sánh với Bằng Gia.
Nhưng đại bản doanh của Bằng Gia ở Kim Châu rất lớn, vì vậy khả năng kiểm soát đối với các địa bàn còn lại ở các khu vực lân cận hiển nhiên lỏng lẻo.
Ở thời cổ đại, lý do quyền lực của triều đình không thể kiểm soát tới nông thôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-moc-bao-thu-lam-thieu-bao-thu/300582/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.