Hướng Thiển Ngôn tỉnh dậy mới nhận ra mình đã ngủ lại phòng Khương Trì cả đêm, ngước mắt lên thấy Khương Trì cười ấm áp:
- Chào buổi sáng.
- Chào buổi sáng.
Tay Khương Trì bị đem làm gối cả đêm, Hướng Thiển Ngôn ngồi dậy kéo tay anh cẩn thận xoa nắn:
- Lần sau nếu em ngủ quên, anh cứ gọi em dậy về phòng nhé.
Cười lắc lắc đầu, chỉ cần có thể ôm cô chìm vào giấc ngủ, Khương Trì nguyện để tay mình làm gối suốt đêm.
- Bố! Mẹ… dì Hướng! – Bánh Bao Nhỏ mặc nguyên áo ngủ dày dặn, tóc tai bùxù chạy vào, leo lên giường Khương Trì chen vào giữa hai người.
- Chào buổi sáng, Tiểu Triết.
- Chào buổi sáng, dì Hướng!
- Sao sáng sớm đã mò sang đây rồi?
Quay sang phía Khương Trì, Bánh Bao Nhỏ nắm ngón tay anh cười toe toét:
- Con muốn sang chơi với ông bà nội.
- Hửm?
- Hôm qua ông bà nội gọi điện bảo nhớ con đấy, bố ơi lâu rồi mình chưa về đó, con nhớ… ông bà quá… – Bánh Bao Nhỏ nói rồi rúc vào lòng Khương Trì cọ quậy. – Ông nội bảo sẽ mua rất nhiều bánh trái con thích ăn mà.
- Tiểu Triết muốn khi nào thì đi?
- Mai ạ, dù sao cũng phải về ăn Tết, con về nhà ông bà nội trước, bố vớidì làm tất niên xong thì cùng về đó ăn tết luôn nhé. – Tốt nhất là đưađược dì Hướng theo. Bánh Bao Nhỏ rúc trong lòng Khương Trì, đôi mắt tròn xoe cứ láo liên, làm ám hiệu cho ý đồ của mình, nếu muốn mau mau có mẹ, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-me-con-anh-nhe/537086/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.