Ngẩng đầu nhìn anh, trên mặt Hướng Thiển Ngôn tràn ngập hoài nghi.- Không có gì, mau thu dọn đồ đi.
Mấy cái thùng đã chứa đủ hết những đồ đạc của cô, trước khi đóng cửa Hướng Thiển Ngôn lại bước vào phòng nhìn quanh một lượt:
- Ở lâu như vậy rồi thật có chút luyến tiếc.
Ánh mắt chợt lóe lên, Khương Trì giúp cô đóng cửa lại:
- Cuối cùng cũng phải từ biệt thôi.
Đối với chuyện Hướng Thiển Ngôn chuyển nhà, người vui mừng nhất hẳn là Bánh Bao Nhỏ, bé vừa thấy xe Khương Trì tiến vào đã chạy ùa tới, người bé tí hon mà cứ đòi bê đồ giúp cô bằng được.
- Dì ơi, có phải lần này dì sẽ không đi nữa không ạ?
Nắm tay Bánh Bao Nhỏ, Hướng Thiển Ngôn giả bộ trầm tư một chút:
- Con muốn dì đi hay không nào?
- Chắc chắn không! Nếu bố mà không cho dì ở trong phòng cho khách thì dìcó thể ở phòng con này, lúc ngủ chúng ta mỗi người nằm một nửa nhé! –Nói rồi tròn xoe mắt mong chờ nhìn cô thật lâu, sau đó kéo rương hành lý chạy vào phòng. – Để con cất đồ giúp dì nhé!
Trên đường tới đây đã mua cà ri và nguyên liệu, tối nay lại là Hướng Thiển Ngôn trổ tài rồi.
- Chị Vương lại về rồi à? – Đang cắt cà rốt, cô thấy Khương Trì đứngkhoanh tay không làm gì thì nhướng mày. – Anh có muốn xem thử một chútkhông?
Lắc đầu, anh chỉ tựa vào bàn bếp cười cười với cô:
- Dù sao cũng không tham gia chương trình nữa rồi.
- Thầy Khương anh thật quá quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-me-con-anh-nhe/537082/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.