Sáng sớm tinh mơ, ánh nắng ấm áp xuyên qua song cửa sổ chiếu lên người đàn ông. Tuổi tác của hắn không lớn lắm, hai mươi tuổi, thay vì nói là đàn ông, không bằng nói giống một chàng trai hơn.
Chàng trai mặt mũi tuấn tú, ngũ quan đẹp đẽ, nhưng sắc mặt rất nhợt nhạt. Ngón tay mảnh khảnh đang lướt trên màn hình IPAD, lời nói ra vừa khó nghe vừa nhói lòng.
"Lục Nghiêu có sở trường gì ngoài gương mặt tạm được? Học viện Thiên Huyền là nơi nào, ai bước vào mà không phải là người tài giỏi giới Huyền học, là người nổi bật trong thế hệ trẻ hiện nay. Một tên phế vật như Nghiêu, suốt ngày bệnh tật, đã hai mươi tuổi rồi mà vẽ lá bùa phòng thân cũng không ra hồn. Nếu không có cha mẹ tốt, dựa vào cái gì để vào học viện Thiên Huyền chứ?"
"Nhà họ Lục tốt xấu gì cũng là một gia đình có tiếng không lớn không nhỏ, nếu là tôi, có được tài nguyên của nhà họ Lục trong hai mươi năm, tôi đã thành thầy từ lâu rồi!"
"Chẳng phải Lục Nghiêu ỷ mình biết đầu thai sao? Xuất thân nhà họ Lục, có gia tộc che chở, cha mẹ là kỳ tài Huyền Môn yêu thương, phế vật cũng có thể tâng bốc đến tận trời xanh, còn có một vị hôn thê xinh đẹp như hoa, tư chất hơn người!"
"Ngay cả hắn cũng xứng là vị hôn phu của Diêu Thấm Tuyên? Đúng là đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu mà!"
"Phân trâu? Nói phân trâu cũng là coi trọng hắn rồi đó! Đến làm phân trâu cho Diêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-lao-dai-tai-the-gioi-huyen-hoc/2121293/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.