Tô Hành Ngạo vì chuyến du lịch này mà an bài đến là hoàn mỹ, vừa xuống phi cơ liền trực tiếp đi về khách sạn đã sớm đặt phòng từ trước. Lúc trước chuẩn bị Tô Hành Ngạo cũng không suy tính xem nên có nên chỉ đặt một phòng hay không, nhưng suy nghĩ lại thì chuyện này đừng nên quá nóng vội mới tốt.
Tiêu Giác thấy Tô Hành Ngạo đặt trước hai gian phòng cũng có chút giật mình, kể từ khi anh xác định quan hệ với Tô Hành Ngạo, hắn ta không ít lần ám chỉ anh nên tiến hành hành vi giữa hai người yêu nhau. Tiêu Giác suy nghĩ thì bản thân thật ra không phải thực sự không hứng thú với đàn ông, cơ mà mình chắc chắn sẽ không làm 0, nhìn Tô Hành Ngạo như vậy, hắn ta khẳng định cũng chẳng phải 0, một khi đã vậy, Tiêu Giác bèn giả ngu với ám chỉ của Tô Hành Ngạo.
Thấy Tiêu Giác chẳng có dị nghị gì với dự định của mình, Tô Hành Ngạo có chút thất vọng mà thở dài, hắn đã định nếu Tiêu Giác lộ ra bất kỳ biểu tình kỳ quái nào. Cho dù là mắng hắn thì hắn cũng tìm đủ mọi cách để ở chung phòng với Tiêu Giác. Tiêu Giác về phòng một mình, tắm rửa xong rồi có bồi bàn đưa thức ăn đến, hỏi một câu, quả nhiên là Tô Hành Ngạo dặn trước. Tiêu Giác để người đi vào, sau đó vừa ăn vừa gọi điện thoại.
"Alo, Camille, tôi đã đến Pháp rồi." Tiêu Giác nói mà mặt đầy vẻ vân đạm phong khinh*, cái giọng ở đầu bên kia quả thật chói tai như thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-lai-tu-dau/10317/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.