Chương trước
Chương sau
Ký túc xá học viện Mễ Đặc Nhĩ.
Quả thực là phải trầm trồ với độ trù phú nơi đây của học viện, ngay cả ký túc xá cũng khang trang như thế này.
Dọc theo dãy hành lang dài đằng đẵng được ốp một loại sứ sáng bóng trông hào nhoáng vô cùng, học viên nơi đây mỗi người một phòng riêng, Việt Hoàng cũng không ngoại lệ.
Căn phòng của Việt Hoàng cũng không quá nhỏ trái lại còn khá to, gồm một chiếc giường lớn đặt phía bên kia phòng, đồ đạc cũng khá đầy đủ, tiện nghi.
Căn phòng của hắn may mắn có được vị trí ban công, từ đây có thể nhìn thấy quang cảnh bên ngoài kia.
Thưởng thức một chút rồi hắn nhảy lên căn phòng với ý định làm gì đó.
Tìm kiếm Chân Kĩ mới!!
Không! Số lượng Chân Kĩ này đã khá đủ dùng, tu luyện thêm chưa chắc có ích trái lại còn gây phân tán tư tưởng.
Tìm kiếm phương pháp Đan Dược khác!
Chưa, tạm thời không cần thiết.
Hàng loạt ý định hiện lên trong đầu của Việt Hoàng bất quá, hắn bất chợt nhớ lại một câu nói khiến hắn để tâm.
Ngày hôm đó hắn vẫn còn đang sống những ngày phiêu diêu cùng Nhã Phi ở Bách Dạ Sâm Lâm sống những ngày tháng tươi đẹp cùng nàng.
Thân ảnh Nhã Phi đang yêu kiều quyến rũ của nàng đang hà hơi vào tai hắn thủ thỉ.
“Chàng làm rất mãnh liệt thiếp thích, bất quá…”
“Kĩ thuật hơi tệ.”
Câu nói như trấn mạnh vào tấm lòng mềm yếu của Việt Hoàng khiến một kẻ như hắn phải ôm mặt vùi sâu vào gối.
Kĩ thuật hơi kém.
Chả phảo bảo hắn vô dụng trong việc thỏa mãn nữ nhân sao, trời ạ!
Vốn từ kiếp trước tới kiếp này hắn cũng đâu có tìm hiểu kĩ vấn đề này, mới dạo gần đây mới biết hơi nữ nhân, lấy đâu ra kinh nghiệm.
Tự trấn án bản thân bất quá cũng không làm hắn vơi đi được cảm xúc xấu hổ này, nhưng hắn là hảo nam nhân mà sao lại đi tìm hiểu mấy thứ đen tối như thế được chứ…
Nhưng mà nam nhân mà không thỏa mãn được nữ nhân chẳng phải là phế của phế vật sao.
Lúc này không chỉ nghĩ tới Nhã Phi mà cả Đan Tố Tố hai người hắn đã giao hoan, nhất thời ánh mắt hắm nghiêm nghị xếp bằng chân.
Minh Đạo Tiểu Các mở.
Không gian tinh thần trắng xóa với những kệ sách hiện ra, hít một hơi sâu rồi thở ra, Việt Hoàng giứt khoát.
Từ khóa
“Truyện sắc- bí kíp giao hoan- sủng ái nữ nhân- Xuân sắc- thỏa mãn nữ nhân…
Hàng loạt từ khóa tìm kiếm được Việt Hoàng mang ra, nhanh chóng ánh mắt hắn trở nên sững sờ…
Không ngờ lại nhiều như vậy.
Ôm một số quyển trục ra, hai chân hắn xếp bằng, tay mở từng cuốn.
“Trời đất còn có hình minh họa.” Việt Hoàng ngường ngùng
Hít một hơi sâu,rất nhanh Việt Hoàng nhanh chóng xem nội dung từng cuốn.
Bắt đầu tu luyện.

Trong căn phòng tối om, nơi thân thể tên nam nhân đang an nhàn ngủ, bất quá sắc mặt hắn có chút hồng hào, mặt mày ửng đỏ, đâu đó trên miệng còn có nước giãi, miệng có chút thở dốc.
Việt Hoàng đang mơ.
Trong giấc mơ, hắn thấy thân thể yêu kiều của Liên Hoa, Vận Yên nữ thần của hắn đang triệt để trần truồng, hai đôi gò bồng bạo mãn đang ép sát vào hai cánh ta hắn.

Hai nàng mỗi người mỗi bên âu yếm ôm trầm lấy hắn, nét mặt ửng hồng, mê người đến cực điểm.
Loáng thoáng nhìn xuống hạ bộ, Việt Hoàng nhận ra côn thịt của mình đang được chăm sóc bằng hai bàn tay tuyệt mĩ của hai nàng.
Chỉ thấy hai bàn tay trắng trẻo đang sục nhẹ tiểu côn thịt của hắn, hắn bị hành động đó làm cho tập trung đến cực điểm, hơi thở trở nên vô cùng gấp gáp.
Chỉ là sau đó, giấc mơ đang từ từ mờ nhạt, bất quá tiếng kêu nữ tử vẫn vang trong đầu hắn.
Ra đi nào…
“Hự”
Việt Hoàng chợt tỉnh giấc mà thở dốc, mặt mày ướt đẫm mồ hôi, thân thể hắn tự nhiên khó chịu đến cực điểm.
Nóng.
Lại cảm giác ấy ư, miệng khô không khốc, mắt có chút tia đỏ nước giãi chảy quanh miệng.
Phát dục ư.
Không thể nào hắn cảm nhận được Cửu Dương Huyền Kinh đang yên giấc không hề vận chuyển, cảm giác gợi dục này chính là đến từ thân thể của hắn.
Nhanh chóng hắn cũng nhận ra nơi mà khiến hắn khó chịu nhất.
Phía hạ bộ hắn nơi phần đũng quần đang nhô lên kia, hắn cảm nhận được côn thit của mình đang rất khó chịu, cảm giác như nó đang phồng to ra mà bị chiếc quần kia kìm nén.
“Không ổn”
Ngay lập tức chân tay luống qua luống cuống, hắn muốn mở chiếc quần kia ra, vì theo sự khó chịu kia nơi tiểu huynh đệ đang bạo mãn, kèm theo đó chính là một loại cảm giác..
“Ư hự aa…”
Ngay khi vừa mới lột được phần quần ra, côn thịt chắc nịch chưa từng có của hắn mạnh mẽ chổng ngược, kéo theo đó là một tràng sinh mệnh trắng đục theo đó phun ra giữ dội.
“Hộc hộc..”
Việt Hoàng mệt mỏi ngả lưng xuống giường, cảm giác khó chịu kia đã vơi đi phần nào, hắn mơ màng nhìn xuống nơi hạ bộ.
Cái, cái quái!
Trước mặt hắn đây tiểu huynh đệ ngày nào đã trưởng thành quá mức cần thiết, một mạch phải dài đến hai mươi xăng ti, chưa kể đến độ to bằng nửa cổ tay hắn.
Mà hơn thế nữa hắn vừa mới ra rồi vậy mà côn thịt vẫn ngạo nghễ cứng rắn đến kinh người.
“Chuyện gì xảy ra.’ Việt Hoàng kinh hô chứng kiến tiểu quái vật của mình nào đâu còn là tiểu huynh đệ khi xưa nữa.
“Đó là do Dâm Thần Huyết Mạch của chủ nhân thức tỉnh.’
“Ra thế Dâm Thần Huyết Mạch, cơ mà…”
“Ai.”
Việt Hoàng hoảng hốt hắn không hề cảm nhận được một đạo khí tức nào quanh căn phòng này, vậy lời nói của một nữ tử tầm mười một mười hai tuổi kia ở đâu ra.
“Ta là Minh Đạo Tiểu Các.”
“Cái gì cơ, Minh Đạo Tiểu Các.”
“Ta sẽ bắt đầu chuyền thông tin cho chủ nhân xin đợi…”
Một luồng thông tin mạnh mẽ truyền vào đầu khiến hắn có chút đau, cảm giác này đúng như lúc tìm kiếm thông tin của Minh Đạo Tiểu Các.
Huyết Mạch Hoan Ái nữ thần, Dâm Thần Huyết mạch, ra thế Việt Hoàng nhanh chóng tiếp nhận thông tin cũng là đã hiểu ra.
Khi xưa lúc nặn lên thân thể của Việt Hoàng Liên Hoa nữ thần của hắn có cấy huyết mạch của Huyết Hải nữ thần vào cơ thể mình.
Huyết Mạch của Vận Yên( Huyết Hải nữ thần) là Huyết Thần ưu ái của nàng, có khả năng dung hợp nhiều loại huyết mạch, chính vì thế Liên Hoa (Hoan Ái nữ thần) đã cấy thêm huyết mạch Dâm Thần của mình vào người hắn mà không sợ xung đột.
Hiện tượng vừa rồi chính là Huyết Mạch Dâm Thần và Huyết Mạch Huyết Hải Thần thức tỉnh.
Dâm Thần Huyết Mạch chính là huyết mạch chứa khả năng tu luyện dồi dào của một vị thần, bất quá đương nhiên với huyết mạch đó còn chứa Dục Vong mạnh mẽ của Dâm Thần.

Dâm Thần huyết mạch sẽ đem lại cho hắn Dục Vọng mạnh mẽ, tinh lực giồi giào, cơ địa tuyệt hảo của một nam nhân có Dâm tính lớn.
Viêc tiểu huynh đệ của hắn thăng tiến thành tiểu quái vật kia cũng là do Huyết Mạch Dâm Thần tiến hóa nên.
Còn Huyếtt Hải Huyết mạch thức tỉnh thực hiện đúng công dụng của nó cho phép tồn tại cả huyết mạch của Dâm thần trong cơ thể Việt Hoàng.
Còn tiếng nữ tử vừa rồi chính là do lực luợng thức tỉnh của hai loại huyết mạch khiến Minh Đạo Tiểu Các thăng cấp.
Minh Đạo Tiểu Các chính là một bản thể sinh ra của Hiền Triết Các nơi Đại Hiền Triết tọa trấn, cũng như Đại Hiền Triết một khi Minh Đạo Tiểu Các thăng cấp cũng sẽ sinh ra khí linh của nó.
Bất quá nhờ lực lượng vừa rồi cũng chỉ sinh ra ý thức mà thôi chưa có bản thể khí linh được.
Việt Hoàng trầm mặt một lúc lâu, quá nhiều thông tin ập đến khiến hắn có chút chưa tiêu hóa được.
“Ta nghĩ chủ nhân nên sẵn sàng.’ Dọng nữ tử nhỏ tuổi có chút lajh lùng vang leen khiến Việt Hoàng có chút khó hoeeru.
“sẵn sàng gì.”
“Đây mới chỉ là thức tỉnh lần đâu thôi, còn rất nhiều lực lượng của nó đang ngủ say, bất quá sắp thức tỉnh lần hai rồi.”
“Cái gì?” Việt Hoàng hoảng hốt nhìn xuống hạ bộ nơi tiểu quái vật đang tọa trấn, cảm giác khó chịu lại xuất hiện, côn thịt kia như muốn bùng nổ bản thể rắn chắc cửa mình ra ngoài.
“A khoan.” Việt Hoàng định chụp lấy nó bất quá.
“Uwaaaaa.’
Lại một đợt hạt giống sinh mệnh nữa mạnh mẽ thoát ra, nhiều đến mức chưa bao giờ từng có.
Ánh mắt Việt Hoàng gồng lên trong khi tiểu quái vật vẫn đang ra, Xa Luân Nhãn tự động kích hoạt bất quá lần này không còn chỉ có con ngươi màu xanh nữa mà có một chấm đen xuất hiện trong đó xoay tròn trong con ngươi.
‘Hộc hộc.” Thân thể tê dại của Việt Hoàng thở dốc, tiểu quái vật vẫn đang nhè nhẹ cho ra hết số tinh lực còn lại.
Ra đó là lý do dạo gần đây hắn thấy gái lại không thể chịu được, hóa ra là do Huyết mạch thức tỉnh.
Sờ nhẹ lên con mắt Xa Luân Nhã.
Vừa nãy khi thức tỉnh lần một Việt Hoàng đã mơ màng nhận ra tu vi Hồn tu vừa đột phá Hồn Đan Viên Mãn.
Không ngờ đợt hai trực tiếp đột phá cảnh giớ Hồn Hoàng, cũng là một trong những cảnh giới khó đột phá của Hồn tu.
“Chúc mừng chủ nhân Xa Luân Nhãn đã đột phá thành Tả Luân Nhãn Nhất Đoạn Phẩm, nhờ lực lượng Hồn tu đạt cấp Hồn Hoàng.”
Tả Luân Nhãn, Nhất Đoạn?. Việt Hoàng dùng thần thức quét qua nhìn lấy con mắt trái của mình, rất nhanh cũng phát hiện có một chấm đen đang xoay tròn nhè nhẹ trong con ngươi.
Xa Luân Nhãn có nguồn gốc từ Xa Luân Châu thứ cung cấp tinh thần lực mạnh mẽ giúp hắn trở thành Hồn Tu của mình, hiển nhiên cảnh giới của hắn tang đồng nghĩ với việc phong ấn của Xa Luân Nhãn cũng mở được một bậc, trực tiếp khiến nó trở thành Tả Luân Nhãn.
Bất quá cũng không biết thêm thông tin gì nhiều, đẳng cấp của nó vẫn còn là một dấu chấm hỏi.
“Chủ nhân...”
Bất ngờ, Việt Hoàng thấy tinh thần như đang bị cưỡng chế một mạch kéo đi, chỉ thấy sau một lúc hắn đã xuất hiện trong Minh Đạo Tiểu các.
Tiểu tiên sao.
Chỉ thấy hiện lên là một nữ tử nhỏ cỡ một bàn tay, tầm khoảng mười một mười hai tuổi tóc ngắn màu xanh dương hơi nhạt một chút, khuôn mặt khả ái dễ thương , bất quá chính màu tóc ấy kết hợp với khuôn mặt lạnh lùng của nàng khiến nàng càng trở nên lạnh giá hơn.
“Minh Đạo Tiểu Các..khí linh sao.”
“Vâng thưa chủ nhân, tạm thời ta có thể xuất hiện với trạng thái như thế này.’ Vẫn biểu cảm lạnh lùng nàng nhàn nhạt nói.
“Vậy chắc nàng chưa có tên.’
“Ưm, mời chủ nhân đặt tên.”
“Ừmmm”
“Yumi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.