Chương trước
Chương sau
Tìm kiếm Dị Hỏa…
Không sai, mục đích Việt Hoàng chọn Bách Dạ Sâm Lâm làm nơi luyện tập cũng chính vì lý do này.
Theo những ghi chép của quyển trục, nơi loại Dị Hỏa này xuất hiện chính là nằm sâu trong lòng tòa Hỏa Sơn đã chết từ lâu đó.
Tòa Hỏa Sơn khủng lồ này xung quanh có nhiều hang động được hình thành trong nhiều năm, bên trong cơ quan trùng trùng điệp điệp được thiên nhiên vô tình kiến tạo.
Một trong những cái hang đó chính là con đường tìm đến Dị Hỏa , cũng may tòa Hỏa Sơn này đã tắt nhiều năm, nếu không, việc tìm kiếm nó trong lớp dung nham quả thực rất khó khăn.
Thân ảnh Việt Hoàng dừng lại cạnh một cái hang, chỉ thấy cái hang này cũng không có gì đặc biệt cũng như bao cái hang khác mà thôi.
Bất quá, dựa vào quyển trục Việt Hoàn đã phải tính đi tính lại rất nhiều lần mới tìm được nó.
Như đã nói, nơi sâu nhất trong Bách Dạ Sâm Lâm này có Yêu Vương cường giả tọa trấn, tòa Hỏa Sơn này chính là vị trí trung tâm của Sâm Lâm, hiển nhiên việc bọn chúng lởn vởn xung quanh đây là rất cao.
Bất quá trước khi vào, Việt Hoàng đã để ý động tĩnh rất lâu sau đó mới thận trọng bước tới.
Vì chỉ có một trong những cái hang có đường đi dẫn đến nơi có Dị Hỏa, chỉ cần không để chúng phát hiện, có cố gắng thế nào bọn chúng cũng không tìm được hắn.
Hành động lần này quả thực quá nguy hiểm, bất quá Dị Hỏa quá mức khan hiếm, vả lại chính lúc này là lúc Việt Hoàng cần nó nhất.
Dị Hỏa, chỉ cần đạt được nó, việc phá nát bình cảnh đột phá Chân Hoàng thật sự quá dễ dàng.
Xa Luân Nhãn cùng thần thức kích hoạt đến cực điểm, bên trong hang động này không có lấy một chút ánh sáng nào.
Dù nói đây là lối đi duy nhất đến chỗ Dị Hỏa nhưng cũng không chắc chắn được có những nguy hiểm tiềm tàng nào hay không, Yêu Thú, bẫy các loại, thật sự quá nhiều nguy cơ.
Nếu như có Nguyệt Âm ở đây thì thực sự quá tốt, bất quá không thể để Thiên Sơn Tiên Phái biết vị trí của Dị Hỏa kia được, với thực lực của họ, lấy được Dị Hỏa này cũng không quá khó.
Nếu như để họ thành công lấy được, chẳng có gì để nói hắn đến lượt mà độc chiếm nó.
Chợt, Việt Hoàng trừng mắt, Chân Lực Điên Cuồng ngưng tụ.
“Song Chân Thủ”
Hư ảnh hai bàn tay sương cốt đan vào nhau che trở lấy hắn một cách toàn diện, không hở một chỗ nào.
Keng
Tiếng va đập của những thứ vô cùng cứng rắn vang lên, lãnh khốc như tiếng va đập của kim loại .
May mắn cho Việt Hoàng, gần như một hô hấp trước hắn cảm thấy thần thức của mình bị phá vỡ hoàn toàn bởi một xung kích tinh thần, nghe như tiếng côn trùng kêu.
Nếu là cường giả cùng cấp độ khác e rằng bị dính một chảo của những thứ này rồi, nhờ Xa Luân Nhãn Việt Hoàng mới thoát một kích chí mạng như vầy.
Chỉ thấy bao vây tứ phía của Việt Hoàng là bốn con Hạt Tử (Bọ Cạp),tám cái càng cứng rắn như sắt thép đang cố cắt đứt lớp phòng ngư của hắn.
Nhìn lên trên Việt Hoàng còn có thể thấy bốn cái đuôi dữ tợn đang điên cuồng móc vào đôi Song thủ của mình mà tiết chất lỏng màu đen kịch.
Vậy mà toàn bộ đều là Yêu Đan , trong đó con đang đối diện Việt Hoàng kia chính là Yêu Đan Viên Mãn, thậm chí Việt Hoàng còn cảm thấy nó sắp đột phá Yêu Hoàng đến nơi rồi.
Bất quá, phòng ngư của Việt Hoàng quá mức kiên cố, thấy một lúc lâu không làm gì được hắn, chúng liền phá vỡ thế công mà lùi lại , vẫn lấy một thế công, bao vây tứ phía của hắn.

Âm thầm đánh giá một chút, hoàn cảnh ở đây khá chật hẹp, đối với chúng là lợi thế nhưng đối với Việt Hoàng là bất lợi khi bị chúng vây công tứ phía như thế này.
Thân xác bọn chúng to lớn, với tốc độ mà vừa nãy chúng tấn công, Việc Hoành có thể khẳng định, mình chỉ có thể đứng im ở đây mà công kích, khó lòng mà có thể di chuyển.
“Hừ, được lắm, xem tài nghệ các ngươi đến đâu.’”
Xa Luân Nhãn kích hoạt cực hạn, nhìm thấu từng động tác di chuyển vờn xung quanh hắn của bốn con Hạt Tử kia, tay phải sau đít âm thầm vận chuyển lực lượng Thể tu.
Từng múi cơ được dấu sau lớp áo nhè nhẹ xuất hiện, máu huyết lưu thông vận chuyển một mạch tới nắm đấm của hắn.
“Là lúc này.”
Ngay lúc Việt Hoàng nhíu mày, bốn con Hạt Tử cùng lúc xông lên, Hỏa Diễm mạnh mẽ bao phủ bọn chúng.
“Nhị Đẳng- Ảo Chấn”
Chỉ thấy, hai con Hạt Tử hai bên trái phải bị đôi Song Thủ được ngưng tụ từ Chân Lực của Việt Hoàng, trấn áp, dính chặt vào hai bên vách động, con Hạt tử tu vi cao nhất bị chúng công kích ảo thuật của hắn,như bị hàng trăn cây búa nện vào linh hồn, điên cuồng gào thét.
Nhưng thảm nhất vẫn là con phía sau Việt Hoàng, ngay khi công kích Ảo thuật con đằng trước thành công,nắm đấm ngưng tụ lực lượng Thể tu mà hắn âm thầm thi triển liền phát đọng.
“Nhất Quyền Liệt Diệp Sát”
Sau một cú quay lại một trăm tám mươi độ, một quyền ẩn chứa lực lượng tàn bạo của Thể tu trấn thẳng vào con Hạt tử đang lao tới, thân xác cứng rắn của nó vậy mà nát bấy thành nhiều mảnh vụn, chất dịch màu vàng nhơn nhớt tung tóe mà ra trông kinh tởm vô cùng.
Thấy thế ba còn còn lại com rúm mình tụ tập lại một chỗ, con Hạt tử đạt tới Chân Đan Viên Mãn kia tuy không thể hiện được sự kinh hô ra bên ngoài nhưng sự thật nó đang run sợ là chính xác.
Bản thân đã sắp đạt đến Chân Hoàng cường giả, trong nhận thức của nó đã bắt đầu có vài phần lý trí, nó nhận ra tên nhân loại trước mặt mình vậy mà Chân, Hồn, Thể tam tu.
Một quyền Thể tu vừa rồi chính là miểu sát một con Hạt tử trong cùng cấp với hắn.
“Run sợ sao, bây giờ mới băt đầu mà” Việt Hoàng nhẹ cười đáng sợ.
Lực lượng Chân tu cấp tốc vận chuyển, Đội Song Thủ cấp tốc ngưng tụ trên đầu Việt Hoàng.
“Hồn lực gia trì”
Chỉ thấy, đôi Song Thủ Sương Xẩu màu vàng cam kia cấp tốc đổi thành màu xanh biếc như đại dương, đây chính là một trong những điểm lợi hại của Thiên Cốt Mệnh Thần Dụ.
Khả năng công kích có thể phối hợp nhiều lực lượng khác nhau gia tăng chiến lực.
“Đấm liến hoàn.”
Đôi Song thủ trên không kia lấy một thế hung hãn, mạnh bạo đấm liên tục từng quyền về phía ba con Hạt Tử.
Hai con Hạt tử đứng đầu lấy chính bản thể cứng chắc của mình mà chống đỡ từng quyền một đang tới kia.
Bất quá chúng không biết rằng không chỉ thân xác của bọn chúng đang xuất hiện vết nứt mà ngay cả linh hồn của chúng đang cấp tốc vụn vỡ.
Cho đến quyền cuối cùng, thân xác hai con Hạt tử thê thảm bị trấn nát bét, hai thân Yêu Đan vậy mà triệt để biến mất khỏi thế gian.
“Mới có chút linh tính đã đem đồng đội ra che chắn, ngươi quả thực đáng chết” Việt Hoàng nhìn con Yêu Đan Viên Mãn còn lại với ánh mắt khinh bỉ.
Như nghe hiểu hắn nói gì, con Hạt tử còn lại này trở nên cuồng bạo, Hỏa lực lượng từ trong nó điên cuồng chui ra, đem bao bọc thân nó thành một con Bọ Cạp Lửa hoàn thiện.
Khí thế quả thực uy mãnh, bất quá nó lại gặp phải Việt Hoàng,

Thủy Chân lực mạnh mẽ trào dâng, làn nước song sánh kia từ từ kết tinh thành một con ngựa một sừng đang điên cuồng mà ‘Hí’
‘Thủy Mã Thượng Thiên”
Vẫn tư thế hai tri sau làm trụ, hai tri trước bạo mãn nâng cao, thân ảnh con ngựa tràn ngập sát khi một mạch phi nước đại đến con Bọ Cạp lửa hung hăng kia.
Oành! Ào Ào.
Sau cú va chạm cực mạnh giữa hai loại thuộc tính, chỉ tiếc cho một thân Yêu Đan Viên Mãn sắp hóa hình, một kích kia của Việt Hoàng đem nó băng liệt chết một cách không thể chết hơn được nữa.
Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Việt Hoàng có chút tiếc nuối cho con vật kia, hắn cảm thấy chỉ còn độ vài ngày nữa thôi, con Hạt tử kia sẽ hóa hình, vậy mà sao nó lại tấn công hắn chứ, việc hóa hình khó khăn đến mức nào, vậy mà…
Bỏ qua nơi thân xác bốn con Hạt tử không còn nguyên vẹn kia, Việt Hoàng vẫn âm thầm đi sâu vào trong hang động, Xa Luân Nhãn cùng thần thức điên cuồng dò xét phía trước, nhiệt độ càng ngày càng cao khiến Việt Hoàng có chút bất an.
Vốn được nghe là tòa Hỏa Sơn đã tắt từ lâu, ấy vậy mà đi vào trong càng ngày càng nóng, chỉ sợ dung nham bên trong vẫn chưa nguội, việc tìm kiếm Dị Hỏa sẽ như mò kim đáy bể.
Chỉ là tình cảnh không quá tệ như hắn nghĩ, phía trước con đường kia, ánh sáng mạnh mẽ như đang chiếu rọi khắp con đường.
Một con đường đang bị bao bọc bởi lửa đang ngăn chặn bước tiến của hắn.
Ánh mắt Việt Hoàng có chút trùng xuống, ngọn lửa này có vẻ không bình thường, cháy ở đây đã lâu năm như vậy mà vẫn không hề tắt, cũng không thấy có dấu hiệu thứ gì đó cung cấp nguyên liệu đốt cho nó.
Độ nóng và màu sắc cũng có khác thường môt chút, xem ra đây chính là ngọn lửa do nham thạch rèn rữa lâu năm, trải qua nhiều giai đoạn mà thành.
Lực lượng của ngọn lửa kia mạnh hơn ngọn lửa bình thường rất nhiều, chỉ là vẫn không hiểu vì sao nó mãi không bao giờ tắt.
Bất quá để so với Dị Hỏa thì nó còn kém xa nhiều lắm, nếu mà nói lực lượng của nó xánh ngang với Dị Hỏa thì quả thực Dị Hỏa quá nỗi bình thường.
Âm trầm suy nghĩ một chút, hắn mới quyết đoán đưa ra cách giải quyết.
Thiên Cốt Mệnh Thần Dụ được miêu tả là có khả năng phòng thủ khủng bố, hắn chính là muốn thử xem có thể chịu được thứ như thế này không.
Hư ảnh hai bàn tay sương xẩu lại xuất hiện đan vào nhau đem Việt Hoàng che trở đến mức không có lấy một kẽ hở.
Hắn nhè nhẹ mà bước vào con đường lửa kia.
“A nóng.”
Việt Hoàng có vẻ đã cảm thấy được chút sức nóng của ngọn lửa này, bất quá không hổ là phòng thủ nằm trong top của thiên địa, hai tôn đại thủ vẫn sừng sũng như không có chuyện gì xảy ra mà băng qua ngọn lửa.
Con đường lửa kia vậy mà cũng khá dài, phải mất một lúc mới đi hết được nó, việc này khiến hắn càng thêm băn khoăn rốt cục là cái gì đã cung cấp lực lượng để nó cháy mãi như vậy.
Ra khỏi con đường lửa kia một lúc ánh mắt Việt Hoàng trở nên vui mừng, sau quãng đường toàn là hang động cuối cùng hắn cũng thấy lối ra.
Thậm trí bên kia lối ra đó còn là một căn phòng được đất đá tạo ra,
Không giấu nổi háo hức, Việt Hoàng một mạch tiến vào.
Ánh mắt hắn có chút kinh hô, tuy không thấy Dị Hỏa như hắn mong muốn, nhưng bên kia căn phòng lại là một tuyệt sắc giai nhân đang lười biếng nằm ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.