Chương trước
Chương sau
Được thân thể nhỏ nhắn của Thu nhi ôm lấy cổ, mùi hương nữ tử ngào ngạt như chui vô mũi Việt Hoàng, nhất thời hắn muốn ôm thân thể nhỏ n hắn của nàng vào trong tay, bất quá Yêu Nhiên đang ở đây hắn , cũng chả giám động thủ, đành tiếc nuối đẩy nhẹ nàng ra.
“Được rồi tỉ muội hai người ở lại, ta đi trước”
“Hí, Cô gia thong thả”
Thu nhi tươi cười tiễn khách, mà bà nương Yêu Nhiên kia còn không thèm nói năng với hắ,.

Sau khi rời khỏi chỗ Thu nhi, Việt Hoàng liền về phòng đóng chặt cửa, xếp bằng chân tu luyện, hiển nhiên dạo gần đây hắn đã cảm nhận sự biến chuyển Chân lực trong cơ thể mình, xem ra hắn đã tích lũy đủ để đột phá.
Ba ngày liên tục tu luyện, khí thế trong người Việt Hoàng cuồn cuộn , uốn lượn xung quanh hắn, lấy một thế hung hăng như muốn bùng nổ mà ra.
Bất chợt việt Hoàng mở mắt, cũng chính là lúc khí thế kia như trái bom bùng nổ cuồn cuộn mà phóng ra lan tỏa khắp căn phòng.
“Đột phá Chân Đan Sơ Kì rồi”. Nhìn lấy luồng khí màu cam đỏ biến chuyển trên cơ thể mình, Việt Hoàng âm thầm cười nhẹ.
Tuy có lâu một chút nhưng xem ra hắn vậy mà cũng đã đột phá rồi, tuy nói là lâu nhưng để nói so với người thường là đột phá nhanh hơn rồi, có thể nói một tiếng thiên tài cũng không quá sai.
Bình tĩnh đánh giá lại một vòng tu vi của mình.
Hiện tại hắn là một Chân Đan Sơ Kì, Hồn Cơ Sơ Kì và yếu nhất chính là Nhất Tinh Nhục Thể. Hắn đăm chiêu suy nghĩ, Chân tu của hắn có vẻ tạm ổn nhưng Hồn tu tiến triển quá mức khó khăn, Thể tu thì không nói hắn vốn định sau này mới luyện tập vì luyện cả ba sẽ không được hiệu quả.
Bất quá, quan trọng nhất vẫn là Hồn Tu của hắn, đây chính là con át chủ bài của hắn trong các loại thủ đoạn, nhất định phải nghĩ cách nâng lên.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thủ đoạn bây giờ của hắn quá mức ít ỏi , chỉ sợ khi gặp đối thủ nhận ra thân phận Hồn tu của hắn mà phong bế tinh thần, chỉ sợ con át này sẽ trở nên vô dụng
Nghĩ rồi hắn tiếp tục nhám mắt lại. Minh Đạo Tiểu Các mở.

Hiệp Hội Luyện Khí Sư Đông Tinh Đấu.
Vốn Việt Hoàng muốn tới nơi đây nhờ luyện một loại pháp bảo, bất quá nghe nói hiệp Hội đang tiếp một nhân vật quan trọng nên đóng cửa không tiếp một ai.
Tuy vậy hắn cũng không quá thất vọng , thứ vũ khí hắn muốn không quá khó luyện, chỉ là một Nhất Tinh Hạ Phẩm pháp bảo, kiếm đại một Luyện Khí Sư cũng có thể chế ra.
Sau khi nhận bản phác họa pháp bảo, các chi tiết cũng như cách chế, vị Luyện Khí Sư hơi nhíu mày chút, vì hắn chưa từng thấy pháp bảo nào như vậy, bất quá phẩm chất không quá cao hắn cũng có thể làm được.
Trở về từ nơi luyện khí kia, Việt Hoàng muốn tới một nơi khác trước khi về, Hiệp hội Luyện Đan Sư.
“Đan Chắp sự vẫn khỏe chứ”
Thấy thân ảnh Việt Hoiang, Đan Chắp sự lấy một vẻ tươi cười đến chỗ hắn.
“Khỏe, khỏe ta đương nhiên rất khỏe, không biết đệ đệnđến đây có việc gì”
Việt Hoàng khóe miệng hơi co giật, hắn trở thành đệ đệ nàng khí nào vậy, bất quá hắn cũng không quan tâm lắm.
“Ta muốn hỏi Đan Chắp sự một số việc, Phục Thương Đan sao rồi “
Như nói chúng chỗ ngứa, Đan Chắp sự như càng tươi cười, lấy trong tay áo ra một viên Đan dược, là Phục Thương Đan.
“Nhờ ơn của đệ đệ, phương pháp kia quả nhiên điều chế được Phục Thương Đan."

Nhìn Phục Thương Đan nằm trên tay nàng, Việt Hoàng âm thầm cảm thán, quả nhiên khí chất từ nó phát ra hơn hản Dưỡng Thương Đan nhiều.
“Đại trưởng lão còn đang hưng phấn vẫn còn ngồi luyện Phục Thương Đan , mấy ngày nay rồi, bất quá tiểu đệ đệ có việc gì có thể nói với ta.”. Che miệng cười duyên dáng , Đan Chắp sự cất tiếng.
Mà Việt Hoành cũng thản nhiên đáp lại.
“Hôm nay ta muốn nhờ hiệp hội luyện chế cho ta một số thứ và muốn mua một loại Đan Dược, thứ này coi như ta tặng Hiệp Hội làm quà”
Nói rồi hắn lấy ra một số quyển trục đưa cho Đan Chắp sự.
Nhìn qua một lượt Đan Chắp sự cũng không quá ngạc nhiên , những thứ hắn muốn làm không quá khó đẻ luyện chế nhưng bấtt chợt, ánh mắt nàng nhưng trọng nhìn một quyển trục
“Phá Thăng Đan”
Công dụng Phá Thăng Đan chỉ có một chính là cung cấp lực lượng tích lũy của mình cho tu sĩ, tuy không trực tiếp có thể đột phá, nhưng đối với người đã dừng chân ở Chân Đan Viên mãn lâu ngày, lập tức liền đột phá.
Hiển nhiên hắn đã tìm hiểu Đan Chắp sự, tuy là Đan Giả nhưng lại say mê tu luyện Chân tu, đã dừng chân ở Chân Đan Viên Mãn lâu ngày , lần này hiển nhiên một phần là lấy lòng nàng cũng như Hiệp Hội.
Mà Đan Chắp sự cũng là đang hồi hộp cầm quyển trục, đây không chỉ là loại đan dược đã tuyệt tích mà còn là thứ nàng cần lúc này, nhất thời hiểu được tấm lòng Việt Hoàng liền quay sang liếc mắt đưa tình với hắn.
Nhìn thấy đôi mắt đẹp của mĩ nhân , hắn cũng là trấn động, giật bắn mình , hắn liền ngửa mặt lên trời như kiểu ( tác giả ngươi lại muốn dở trò gì)
Luyện Khí Sư và Luyện Dược Sư nghề nghiệp tuy là ngang nhau , nhưng cách chia cấp bậc có chút khác biệt.
Nếu Luyện Khí Sư là chia từ Nhất Tinh đến Bát Tinh , mỗi cấp bậc chia làm Sơ Kì, Trung Kì, Viên Mãn thì Luyền Dược Sư lại chia thành Nhất Phẩm đến Bát Phẩm mỗi cảnh giới chia làm Nhất đoạn, Nhị đoạn và Tam đoạn.
Phá Thăng Đan là một Tứ Phẩm Nhất Đoạn Đan dược, mà Đại Trưởng Lão của Hiệp Hội là một Tứ Phẩm Tam Đoạn Sư , hiển nhiên có thể luyện chế được cho nàng dùng.Việt Hoàng đã tính toán đủ cả.
,,
Tuy không gặp được Đại Trưởng lão nhưng mọi việc Việt Hoàng cần cũng coi như song, lần này hắn thuận lợi lấy lòng được Đan Chắp sự , được tặng nguyên một bình “Luyện Hồn Đan”.
Đan dược này rất cần trong việc gia tang tu vi Hồn tu của hắn, bất quá vì nó có tác dụng với Hồn tu nên Hiệp hội quả thực có rất ít.
Đan Chắp sự có vẻ đang quá phấn khích với Phá Thăng Đan liền không hỏi nhiều mà đưa cho hắn toàn bộ.
Trở về thế gia, hắn điên cuồng bỏ thức ăn vào miệng , cuối cùng Việt Hoàng cũng no căng bụng, mấy ngày nay hắn không ăn gì rồi, mặc du tu sĩ không cần ăn cơm, nước gì, bất quá đây cũng là một loại thú vui.
“Được rồi cũng nên, bắt đầu”
Lấy ra bình Luyện Hồn Đan , bỏ một viên vào miệng, lần này nhất định đột phá được Hồn tu.

Mở mắt , tỉnh dậy trong căn phòng, hắn thầm tính nhẩm , chắc cũng phải năm ngày trôi qua rồi.
Hồn Cơ Trung Kì
Vậy mà mới chỉ là Hồn Cơ Trung Kì, sử dụng một lần mười viên Luyện Hồn Đan cũng coi như là ăn gian, đốt cháy giai đoạn rồi , vậy mà mới chỉ đột phá được một cảnh giới.
Hồn tu để mà nói là lực lượng có ích nhất cho hắn hiện tại.
Nếu tu vi Hồn tu tăng lên , không chỉ hắn có thể tìm kiếm được nhiều hơn trong Minh Đạo Tiểu các, mà đẳng cấp của Xa Luân Nhãn cũng tăng, có thể mở khóa được một số công dụng nào đó.
Theo như hắn cảm nhận được Hồn tu đã tăng thêm một tiểu cảnh giới, xa Luân Nhãn cũng đã mở được một chức năng giúp hắn nhìn được nhiệt của thân thể.

Nói nôm na ví dụ đối thủ của hắn có khả nằng tàn hình chẳng hạn, Xa Luân Nhãn giúp hắn có thể thấy được hình dạng nhiệt độ trong cơ thể hắn , giúp hắn có thể phát hiện ra tung tích đối thủ.
Đáng tiếc chỉ đột phá được một tiểu cảnh giới, bất quá đạt được thêm một công năng cũng không quá tệ rồi.
Ngước ra nhìn khỏi cửa, có lẽ cũng là lúc đi kiếm Yêu Nhiên rồi, mấy ngày nay có lẽ nàng cũng đã bình phục hoàn toàn.
Trước đó hắn phải chuẩn bị một số thứ.

Thư phòng của Mộng Yêu Nhiên, thân ảnh nữ tử tuyệt sắc đang từ từ đứng lên, phải nói nàng khá là cao Việt Hoàng có nhục thể mới, cao đến một mét tám thì nàng cũng cao tầm một mét bảy rồi.
Đứng vững trên đôi chân dài trắng nõn của mình, lúc này Việt hoàng cũng nghiêm túc đánh giá dáng người tuyệt đẹp của nàng.
Thường ngày nàng chỉ ngồi một chỗ, khiến hắn không thể chú ý đến vóc dáng của nàng, nếu ở thế giới kia nàng chắc phải là Hoa Hậu rồi.
Mà tự mình đứng trên đôi chân mà đã lâu rồi Yêu Nhiên mới lại có được cảm giác này, liền không nhịn được vui mừng quay sang phía Việt Hoàng, bất quá nhận ra còn đang giận hắn liền quay vút đi.
Nhìn thấy hành động vừa rồi của nàng , Việt Hoàng cố nhịn cười , liền bước tới ôm lấy eo thon của nàng.
Thấy hắn đụng vào người ,nàng như giật bắn mình, bất quá không thể làm gì.
“Tiểu thị nữ, nàng bộc phát Chân lực cho ta xem."
Nuốt cục tức vì bị gọi thị nữ của mình, nàng cũng là hồi hộp, nhẹ nhàng chú tâm muốn kích phát Chân lực.
Một luồng khí màu tím mờ ảo xuất hiện vờn quanh người nàng, Yêu Nhiên cảm giác được thân thể mình vậy mà có Chân lực rồi.
Cảm giác cảm nhận được Chân lực naỳ, nàng đã có từ rất lâu rồi, chỉ là thứ cảm nhận đó chỉ như cơn gió thoàng qua trong đời nàng vì sau đó nàng đổ bệnh.
“Chân Sĩ Trung Kì sao, quả nhiên tu vi trước đó của nàng đã là Chân Sĩ Trung Kì rồi”
Yêu Nhiên lúc này vui mừng lấn át lí trí.
“Phải, tuy hơi muộn, nhưng giờ ta sẽ đi tìm cha học công pháp bản môn, tuy có chậm hơn đồng lứa ,nhưng còn hơn là không có tu vi”
Nói rồi nàng định thoát khỏi vòng tay Việt Hoàng, chay đi ,bất quá bị hắn ôm lại.
“Ngươi làm gì”
“Ta nói này Yêu Nhiên tiểu thị nữ, nếu như bây giờ đột nhiên cô công bố cô khỏi bệnh , cô không sợ đánh rắn động cỏ sao."
Nghe câu nói cửa hắn , nhất thời nàng cũng trầm mặc, không sai nếu nàng nói đã khỏi bệnh vậy chẳng phải kinh động đến Nhị Trưởng Lão sao, nói không trừng sẽ tiếp tục hại nàng
“Đừng lo có ta ở đây đảm bảo hắn không giám làm gì”
“Nhưng ta giờ đã có lại khả năng tu luyện , ngươi bảo ta cứ để nguyên vậy sao”
Yêu Nhiên tức giận thở phì phò nhìn hắn.
“Ta đâu có nói thế, thả lỏng tinh thần ta đưa nàng một bộ Công pháp, còn lợi hại hơn công pháp bản môn nhà nàng nhiều lần”
“Lợi hại hơn cả của nhà nàng, nhất thời Yêu Nhiên mộng bực, bất quá không hỏi nhiều mà thả lỏng tinh thần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.