Sau khi đánh một đòn đạt đến Tứ Tinh Hạ Phẩm Chân Kĩ, sắc mặt Việt Hoàng cũng hơi tái, hiển nhiên dù nhiều nhưng không phải vô biên, Chân Lực trong người hắn có vẻ hao hụt, bất quá có lẽ kết cục của trận đấu đã định. Đó là mấy người tu vi thấp nói thế, nhưng những người có tu vi cao đều thấy một sự việc lạ lùng, Mộng Hổ vậy mà chưa bại thầm trí khí tức phát ra lại càng thêm mạnh mẽ. Nếu nói ai là người biết Mộng Hổ chưa bại đầu tiên, ngoài các vị trưởng lão, Gia chủ, người đó chính là Việt Hoàng với Xa Luân Nhãn đang kích hoạt. Hắn có thể thấy được Mộng Hổ không hiểu tại sao đột nhiên bùng phát khí tức mạnh mẽ thậm trí con hơn lúc đầu. Màn khói dần buông xuống ẩn hiện là thân ảnh Mộng Hổ vẫn sừng sững chỉ là.. khí tức đỏ rực như máu đang bùng nổ trên người hắn, cặp mắt vừa nãy còn con ngươi vậy mà giờ trắng xóa. "Chuyện.. chuyện gì xảy ra?" Nhiều người khác thấy truyện vừa rồi hiển nhiên tò mò, dính một kích kinh khủng như vậy mà còn không hề hấn gì. Nếu để ý sẽ thấy Nhị trưởng lão sau khi chứng kiến truyện này liền nhe răng cười gian xảo nhìn Mộng Hổ, Việt Hoàng lúc này ánh mắt có rụt lại, cái này đương nhiên không nằm trong dự tính của hắn. Đột nhiên Mộng Hổ không nói không rằng lao tới tấn công. Với Xa Luân Nhãn Việt Hoàng vẫn có thể đỡ được các công kích trong cách đánh của hắn, chỉ là hắn nhận ra các thế công của hắn lúc này đều mang một tính chất hoang dã, mạnh mẽ nhưng không hề có tính toán hay kĩ thuật nào, Mộng Hổ lúc này chỉ đang như con thú hoang lao vào tấn công. Công kích một hồi lâu không được, Mộng Hổ bùng phát Chân lực mạnh mẽ đánh một kích Huyền Chân Ấn về phía Việt Hoàng mà không nói không rằng một lời nào. Không trậm trễ Việt Hoàng cũng tung một kích Phong Vân Chưởng chống đỡ. Thua kém hẳn một cấp bậc phẩm kĩ, Huyền Chân Ấn vậy mà đang ra sức chèn ép được Phong Vân Chưởng. "Đáng chết!". Việt Hoàng cắn răng không ngờ chưởng của mình yếu thế hớn hắn, bất quá vẫn kiên cường trống trả. "Chết". Như càng điên cuồng, Mộng Hổ ra sức vận chuyển Chân lực. Việt Hoàng ánh mắt như càng co rụt, hiển nhiên quan sát động tác, hắn biết Mộng Hổ định làm gì. "Hỏa Minh Quyền, Phong Vân Chưởng". Kết hợp hai loại Chân kĩ Việt Hoàng đánh một kích Tứ Tinh Hạ Phẩm về phía Mộng Hổ, hắn lúc này cũng là điên cuồng thi triển "Oanh Vũ Trấn" về phía công kích của Việt Hoàng. Hai bên nghiền ép nhau kịch liệt, công kích đạt tới Tứ Tinh của Việt Hoàng vậy mà vẫn không thể làm gì "Oanh Vũ Trấn" của Mộng Hổ. Sau một hồi nghiền ép kịch liệt, Việt Hoàng cũng thành công để hai công kích đồng quy vô tận với nhau. Lại tiếp tục một làn khói sau cú bạo liệt của hai công kích, toàn trận đấu lúc này được bao boc bởi khói. Sân đấu được bao trùm bởi khói không ai thấy gì cả, thân ảnh Mộng Hổ vẫn điên cuồng trong màn khói dày, chỉ là khói cũng dần dần mất đi, hắn chuẩn bị công kích tiếp theo về phía Việt Hoàng, nhưng đúng lúc này hắn nhìn thấy một tia sáng màu xanh lục hiện ra. Lớp khói dần tan biến ánh sáng cũng lộ rõ hơn, lộ sau tia ánh sáng đó chính là nét mặt của Việt Hoàng đang âm trầm, mà thứ hắn đang thấy chính là Xa Luân Nhãn. "Ảo Lượng Hồn Kinh- Nhất đẳng thức - Ảo cảnh" Mộng Hổ toàn thân như chấn động, lớp khói kia như đã biến đâu đi mất, mà sàn đấu vừa có bao nhiêu người, vậy mà đi đâu hết. Bỗng? , từng đốm lửa nhỏ bắt đầu cháy rực trên thân người hắn, lấy một tốc độ khủng khiếp đốt cháy toàn thân hắn. Mộng Hổ đau đớn điên cuồng vận chuyển Chân lực bảo vệ toàn thân chỉ là, Chân lực đã dùng nhưng cơn đau vẫn kéo đến thân xác hắn càng ngày càng thê thảm. Những thứ hắn thấy là thế nhưng toàn trường không thấy vậy, chỉ là sau khi lớp khói biến mất chỉ thấy Mộng Hổ Vặn vẹo cơ thể sắc mặt nhăn nhó, ôm lấy thân thể mình. Việt Hoàng không nói không rằng "Hỏa Minh Quyền" và "Phông Vân Chưởng" kết hợp đánh một kích mạnh mẽ về phía Mộng Hổ. Sau khi tiếng nổ vang lên cũng là lúc trận đấu kết thúc, Mộng Hổ bị thương không còn khả năng chiến đấu, hiển nhiên là Việt Hoàng đã nhẹ tay rồi. * * *
Sau khi trận đấu kết thúc, kết quả điều tra cho thấy Mộng Hổ đã ăn Cuồng Bạo Đan. Người phục dụng đan dược này nhất thời sẽ có đuợc sức mạnh kinh khủng vượt qua tu vi hiện tại, bất quá hắn sẽ mất đi nhận thức, điên cuồng như một con thú điên và cũng để lại di chứng. Kết thúc cuộc đấu mà phần thắng nghiêng về phía Việt Hoàng hiển nhiên việc hôn sự của Yêu Nhiên cũng đã quyết định là sẽ gả cho Việt Hoàng. "Lần này phải đa tạ công tử chàng rồi" Sau trận chiến, ngay khi màn đêm buông xuống Yêu Nhiên tiểu thư cùng Thu nhi tới ngay phòng hắn tất nhiên là chúc mừng, mặc dù điều này là có lợi cho nàng. "Nàng không cần cảm ơn, ta chỉ là toàn tâm giúp đỡ để trả ân tình" "Bất quá ta không hiểu tại sao trong màn khói Mộng Hổ lại bị như vậy" "Ta cũng không biết có lẽ do di chứng của Cuồng Bạo Đan". Tất nhiên hắn không dám nói cho nàng biết khi trong màn khói hắn đã dùng Hồn Kĩ đối phó Mộng Hổ, Hồn tu tạm thời phải dấu. "Ra vậy chỉ là không biết từ đâu mà Mộng Hổ lại có thứ này" "Ta e rằng là do Nhị trưởng lão" "Nhị trưởng lão? Tại sao?" "Trước đó ta về đã bắt gặp ánh mắt của hắn rất thất kinh nhìn Mộng Hổ, xem ra đã mười mươi là hắn" "Tạo sao Nhi trưởng lão.." Chưa nói dứt lời nàng như hiểu ra vấn đề, chỉ có duy nhất Nhị trưởng lão là điên cuồng phản đối truyện của nàng và Việt Hoàng, cũng chính Nhị trường lão là người chọn Mông Hổ ứng chiến mà cũng duy nhất chỉ có Nhị trưởng lão có thể cho hắn Tam Tinh Cực Phẩm Chân Kĩ. Hàng loạt diễn biến đều quá mức hợp lý nhắm vao Nhị trưởng lão đứng sau điều này, nghĩ đến đây, Yêu Nhiên như hiểu hết toàn vấn đề âm thầm buồn bã hơi cúi đầu xuống. "Gia chủ và Đại trưởng lão ắt hẳn cũng nhìn ra được điều này, chỉ là không bằng không chứng, mà hắn lại là tam đệ của họ.." Viêt Hoàng cũng là nhíu mày, hiển nhiên hiện tại không thể làm gì hắn. "Đã muộn rồi ta cũng là nên về" "Vậy nàng về cẩn thận" "Cô gia ngủ ngon" Sau tiếng chào hỏi của hắn và Yêu Nhiên, Thu nhi nãy giờ không nói lời nào giờ cũng nhí nhảnh chào hắn. Hiển nhiên việc chứng kiến tài năng của cô gia đã khiến nàng có chút sùng bái hắn. Mà Việt Hoàng lúc này cũng là âm thầm cười, hắn để ý nữ nhân ở Tinh Đấu Đại lục đến thị nữ cũng là rất xinh. Sau khi Yêu Nhiên rời đi Việt Hoàng vẫn đứng giữa căn phòng như chờ đợi điều gì. "Thiếu chủ tình hình thế nào rồi". Một đạo thân ảnh như thần như quỷ xuất hiện, là Lãnh Nguyệt Âm! "Rất tốt đã lấy được lòng tin của Mộng Yêu Nhiên bất quá ngươi giúp ta một việc"
Lãnh nguyệt Âm có chút nhìu mày, trước nay làm việc Lam Thiên chỉ báo cáo một cách sơ sài thiếu chuyên nghiệp, hiệu quả làm việc kém, vậy mà nay lại nhanh như vậy lấy được lòng tin Mộng Yêu Nhiên, còn chưa kể đến trước nay là tự thân nàng hành động mà nay hắn lại có mệnh lệnh cho nàng, bất quá cũng không giám cãi lời. "Thiếu chủ có gì căn dặn" "Điều tra cho ta về Nhị trưởng lão Mộng Thừa Dự" "Tuân mệnh". Nói rồi thân ảnh biến mất. Miệng Việt Hoàng có chút có giật, nhanh như vậy đã đ, i hắn còn chưa kịp ngắm lại dung nhan đó đấy. Mấy bà nữ thần vợ chưa cưới của hắn đã nói, hắn có kiếm tam thê tứ thiếp cũng được vậy nên hắn phải nhân cơ hội kiếm chứ, nói truyện một lúc với Nguyệt Âm biết đâu hắn có cửa. Chỉ là rất nhanh hắn lại trầm ngâm thở dài một tiếng quay vào giường. "Minh Đạo Tiểu Các mở" Về Chân tu và Hồn tu của hắn tạm xem như đủ dùng, việc tiếp theo là tìm một số thứ quan trọng khác như pháp bảo, Đan dược thậm trí cũng nên bắt đầu tu luyện Thể tu. Bất quá thứ hắn nghĩ tới đầ tiên chính là Thân Pháp. "Từ khóa 'Thân Pháp', 'Tốc độ'," Khủng bố ".. * * * Huyền Ảnh Lăng Vi Bộ! Miệt mài tim kiếm chẩy cả mồ hôi hắn cũng nhanh chóng tìm được một bộ Thân Pháp phù hợp cho mình. Thân Pháp quá mức thực dụng, không chỉ giúp ích chi di chuyển mà còn giúp ích trong chiến đấu, vô cùng cần thiết, hắn muốn tìm một bộ thân pháp tốc độ cao cho mình. " Đạt tới Lục Tinh Hạ Phẩm ", Việt Hoàng âm thầm cảm thán, đây là giới hạn của hắn khi tìm kiếm Thân pháp, đạt đến tận cấp này hắn vô cùng thích thú. " Bắt tay vào luyện thôi " * * * Đã một thời gian kể từ khi hắn vào Bạch Ngân thế gia mọi việc vẫn diễn ra quá mức bình thường, những ngày này Việt Hoàng chú tâm tu luyện Chân tu và Hồn tu của mình, thường ngày hắn vào rìa ngoài Bách Dạ Sâm Lâm để săn Yêu thú tu luyện. Ngoài ra hắn còn nghiên cứu một số thứ khác nên rất là bận, đến việc gặp Yêu Nhiên cũng chỉ vài lần, gặp qua cũng chỉ chào hỏi chút rồi đi. Nhẫn trữ vật là một thứ phổ biến ở tu chân giới này, nó giúp tu chân giả lưu trữ tiền bạc cũng như công pháp đồ vật của họ. Lam Thiên ra đi có để lại cho hắn một Nhẫn trữ vật, tuy không có công pháp gì, hiển nhiên vì hắn không tu luyện được bất quá dù gì cũng là thiếu chủ tiền bạc vủa hắn trữ trong Nhẫn trữ vật nhiều vô số. Bất quá hắn cũng phải đi bán đống xác của Yêu thú hắn săn được, tuy chỉ là xác nhưng sương cốt của yêu thú rất có công dụng, để chế tạo pháp bảo hay vũ khí thì tuyệt vời. Theo như hắn tìm hiểu được có một Thương Hội có quy mô vô cùng lớn do một Siêu cấp thế lực lập ra ở phía Đông Tinh Đấu Đại Lục này, gần đây có một tửu lầu làm ăn với Thương Hội này có đứng ra thu mua xác Yêu thú. " Vũ Quán Lầu"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]