Nạp Lan Mỹ Linh nhanh chân mở cửa bước ra vừa bước chân tới cầu thang nhìn thấy mấy người kia vẫn như cũ đứng đó còn to nhỏ nói chuyện với nhau, cô cũng mặc kệ bọn họ dù sao thì họ cũng ở nơi này không bao lâu nữa đâu.
Ung dung mà đi ra ngoài không liếc nhìn một cái nào với đám người này, cô đi ra mở cửa mỉm cười với người bên ngoài cũng liếc mắt đánh giá luôn thể.
"Tới rồi sao, mọi người vào đi.". Nạp Lan Mỹ Linh vừa mở cửa vừa nói, cũng không biết có phải hay không có ý nhưng dáng vẻ cửa cô hoàn toàn không có chú ý tới Kha Mẫn đứng lù lù ở kia.
Kha Mẫn ánh mắt như muốn phun lửa mà nhìn chằm chằm vào Nạp Lan Mỹ Linh vừa muốn lên tiếng thì Nạp Lan Mỹ Linh đã quay người đứng đối diện với bà ta, cô tren mặt là vừa cười như không cười cũng biểu hiện kinh ngạc với Kha Mẫn lên tiếng chặn họng bà ta trước.
"Dì về rồi sao không vào nhà, đừng để người ta thấy lại nói tôi là người độc ác ba đi không bao lâu thì muốn đuổi dì nhá."
Nạp Lan Mỹ Linh rất không khách khí mà đã kích bà ta, thấy chưa đủ cô còn cố ý bày tỏ vẻ mặt bắt đắc dĩ hướng bà ta lắc lắc đầu còn chậc chậc lưỡi với bà ta nói.
"Dì à, thật không biết nói dì thế nào nữa lớn tuổi rồi mà dì cứ muốn đi đêm vậy!. Với lại nha, cũng nhờ phúc của cô con gái của dì mà tôi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-lai-cuoc-doi-nu-phu/2744602/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.