Cơm nước xong, đi ra khỏi Lục Phủ, Chu Mộ đi theo phía sau Hứa Tư Đình, chậm rãi tản bộ, đi một hồi cuối cùng nhịn không được, y đuổi theo gọi Hứa Tư Đình:“Này.”
“Hử?” Hứa Tư Đình quay đầu nhìn y:“Làm sao vậy?”
“Ngươi hôm nay có chuyện gì sao ?” Chu Mộ mặt nhăn lại:“Từ lúc bắt đầu ăn cơm thì vẫn rầu rĩ không vui , có phải có chuyện gì hay không?”
“Không có việc gì.” Hứa Tư Đình lắc đầu, tiếp tục đi về phía trước.
“Rõ ràng là có việc!” Chu Mộ giống như con khỉ con đu trên người Hứa Tư Đình:“Không được gạt ta! Nói! Ngươi có phải tính đem ta bán đi không?”
Hứa Tư Đình nhìn vẻ mặt bướng bỉnh của Chu Mộ, cười khổ:“Ngươi có cảm thấy người nhà Lục gia lúc nhìn ta có điểm…… Kỳ quái không?”
“Ừ,có phát hiện , đang chuẩn bị hỏi ngươi đó.” Chu Mộ gật gật đầu, từ trên người Hứa Tư Đình nhảy xuống:“Ngươi thiếu bạc nhà người ta sao?”
“Không phải thiếu bạc, là thiếu ân tình.” Hứa Tư Đình ánh mắt có chút khổ sở:“Ta từ nhỏ đã không còn cha mẹ, là cậu nuôi dưỡng ta, Lục Hằng cùng cậu ta là thế giao, lúc ấy hắn không có con trai nối dõi, cậu ta liền đem ta cho hắn làm con thừa tự, nói là sau khi ta lớn lên sẽ cưới Lục Vũ Hân, coi như là một nửa con.”
“Cái kia…… Thì ra là vị hôn thê của ngươi.” Chu Mộ nghe vậy trong lòng chua sót, hắn cư nhiên còn có một vị hôn thê!!
“Sau này ta lớn lên, liền cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-lac-tich-chieu/2234629/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.