Một ngày, trong ngự hoa viên, một tiểu thư đồng tìm hiểu chung quanh nhìn nhìn, xác định không có người sau, thật cẩn thận bước đi, bám tường chậm rãi muốn leo ra ngoài.
“Ngươi muốn đi đâu ?” Năm đó mười sáu tuổi, Hoa Thiên Lang ngồi ở trên cây, hưng trí đánh giá tiểu ngốc tử muốn trốn ra bên ngoài.
Lâm Hạo Dương bị dọa hết hồn, phản xạ có điều kiện nhanh chân bỏ chạy.
Hoa Thiên Lang từ trên cây nhảy xuống, vài bước đuổi theo chắn ở phía trước y.
Vượt ngục thất bại, Lâm Hạo Dương tức giận trở lại lương đình, điểm tâm một khối tiếp theo một khối hướng miệng bỏ vào.
“Ngươi muốn ra đi sao?” Hoa Thiên Lang hướng trước mặt y cọ cọ.
“Ta cũng không phải phạm nhân!” Lâm Hạo Dương trừng hắn.
Hoa Thiên Lang nghe vậy thì cảm thấy bi thương, chính mình mỗi ngày cung phụng y giống như tổ tông, vậy mà y cảm thấy như là ngồi tù?
“Ngươi không muốn ở hoàng cung theo giúp ta ?” Hoa Thiên Lang sờ sờ mu bàn tay đặt trên bàn của y.
Lâm Hạo Dương run nhè nhẹ một chút, muốn đem tay chính mình rút về , lại bị Hoa Thiên Lang gắt gao cầm lấy.
“Thái tử……” Lâm Hạo Dương có chút bối rối.
Hoa Thiên Lang có chút lưu luyến si mê nhìn người trước mắt , lực trong tay càng mạnh:“Gần đây tại sao trốn tránh ta? Trước đây không phải như thế!” Trước đây còn có thể cùng ta nằm trên giường, Hoa Thiên Lang ở trong lòng yên lặng nói, kia thật sự là những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-lac-tich-chieu/2234583/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.