Lam Anh ngồi trong phòng khách nhìn chiếc chìa khóa trên bàn ánh mắt có chút buồn buồn, anh ấy đi mà không nói với cậu cứ như vậy mà dọn đi luôn. Tiểu Miêu Miêu ở trong ổ nhìn chủ nhân của mình đau buồn nó liền xuống khỏi ổ Tiểu Miêu Miêu ở trong ổ nhìn chủ nhân của mình đau buồn nó liền xuống khỏi ổ đi đến dụi dụi vào chân cậu. Cúi xuống bế Tiểu Miêu Miêu lên Lam Anh nhẹ đặt nó lên đùi mình bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lông của nó, sẽ không sao.
Mấy ngày sau đó Lam Anh dần lấy lại tinh thần tiếp tục công việc ở tiệm thú cưng của mình, Lam Nguyệt mấy ngày sau đó cũng dọn qua nhà cậu ở nên tiệm thú cưng có nhiều buổi sẽ đóng cửa muộn hơn. Nhưng từ sau khi Du Tử Mặc chuyển về nhà tiệm thú cưng cũng không còn có người thường ngày qua tiệm, Tiểu Bạch ngày nào cũng được đưa đến tiệm chơi nhưng người đưa đến không phải là Du Tử Mặc mà là giúp việc trong nhà.
Lam Anh tắm xong cho Tiểu Bạch liền lấy máy sấy để sấy lông cho bé sau đó bảo nhân viên trong tiệm lấy dụng cụ tỉa lông để tỉa bớt lông cho bé. Sau khi được làm đẹp xong Tiểu Bạch liền đứng phẩy lắc lắc mình nhảy xuống chạy ra ngoài, Lam Anh thu dọn đồ xong đi ra bên ngoài ngồi nghịch mấy bé thú cưng.
"Cậu Lam Anh!" Lam Anh đang ngồi nghịch một bé mèo đột nhiên một người đi đến cậu liền quay đầu lại thì thấy người đến à giúp việc nhà Du Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-khai-vu-mac/2717640/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.