Ánh đèn trong phòng rất mờ, máy điều hòa mở nhiệt độ thấp, chăn nặng nề đặt nhấp nhô trên thân thể, Kỷ Xuyên ngăn cản động tác của Hạ Hoài Chương: “Ba ba, con có một vấn đề”.
Hạ Hoài Chương ứng tiếng: “Cái gì?”
Kỷ Xuyên có tật giật mình, lặng lẽ hỏi: “Cô không biết đúng không?”
“Không biết cái gì?”
“Không biết chúng ta đang yêu đương…” nửa bên vai của cậu bị che khuất dưới lớp chăn, mặt Hạ Hoài Chương ở trong bóng tối, hô hấp nóng hầm hập, trực tiếp thổi tới trên mặt cậu rất ngứa. Hạ Hoài Chương dùng lại một chút, ngón tay chạm vào áo ngủ của cậu, lăn qua lộn lại mở ra rồi buộc vào.
Trả lời lệch khỏi trọng điểm: “Nói chuyện yêu đương?”
Hạ Hoài Chương nở nụ cười nhẹ: “Bảo bối nhi, con ý thức được chúng ta đang yêu đương sao?”
“…”
“Rất tốt, là đang nói chuyện yêu đương” Hạ Hoài Chương cúi đầu hôn cậu, hôn đến mấy lần, nhìn dáng vẻ của hắn hẳn là đã quên béng vấn đề.
Kỷ Xuyên không thể làm gì khác hơn lại hỏi tiếp một lần: “Cô không biết, ba ba, có phải ba chuẩn bị nói cho cô biết?”
“Con cảm thấy thế nào?” Hạ Hoài Chương nói, “Con muốn công khai, muốn người khác biết hay không?”
Kỷ Xuyên theo bản năng lắc đầu, phản ứng này quá nhanh, cậu bị ba ba nhìn kỹ có chút xấu hổ, lại bổ sung thêm một câu: “Con sợ người khác biết… Chúng ta sẽ bị chê trách, cũng sẽ ảnh hưởng đến danh dự của ba”.
Hạ Hoài Chương rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-hu/2112701/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.